Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 209:

Chương 209:Chương 209:
Chương 2009:
Sau khi bị vạch trân, Tiểu Từ phẫn nộ sờ sờ mũi, có chút chột dạ nói: “Cái đó, cũng không thể nói như vậy, tuy rằng em không có kinh nghiệm thực tiễn, nhưng hiện tại đã là xã hội internet rồi, em có thể lên mạng giúp anh xin giúp đỡ từ những bạn bè có kinh nghiệm trên mạng.
Tiểu Từ càng nói càng cảm thấy phương pháp này đáng tin: Những thứ khác em không nói, trên weibo có rất nhiều topic về tình cảm, lúc trước em đã lướt qua rất nhiều, có người hỏi theo đuổi người như thế nào, còn có người hỏi nên dỗ bạn gái như thế nào.
Nghe nói như thế, ánh mắt Lục Ly Bạch dừng lại, tay nắm di động vô thức siết chặt.
"Cậu, cậu lộn xôn cái gì vậy, tìm bạn bè trên mạng xin giúp đỡ, vừa nhìn đã biết là không đáng tin, lần sau đừng xem mấy thứ này nữa."
Tiểu Từ thầm nghĩ, có chỗ nào không đáng tin chứ, anh ta học theo Minh Minh là được rồi.
Thế nhưng, nhìn thấy Lục Ly Bạch hình như không quá tin tưởng, vì vậy, Tiểu Từ cũng không tiếp tục nói về đề tài này nữa.
Về phía Lâm Tịch bên này, vừa cúp điện thoại của Lục Ly Bạch, thật trùng hợp, Chử Vưu cũng gửi tin nhắn wechat cho cô.
Một tin nhắn thoại dài đến mấy chục giây.
"Cô thật sự quá không có ý tứ, thiếu tiên tại sao lại không tìm tôi chứ, cô không biết tôi chính là loại người phú nhị đại ngốc nhưng nhiều tiền trong truyền thuyết sao!"
Lâm Tịch sửng sốt, không khỏi cười ra tiếng, cái này cũng dám nói ra khỏi miệng. Đang lúc cô chuẩn bị trả lời tin nhắn, tin nhắn thứ hai của Chử Vưu đã gửi tới.
Chử Vưu: [Thiếu bao nhiêu tiền, cô trực tiếp báo một con số đi, đừng lo lắng, việc này anh em gánh vác cho cô, nếu như chỗ này của tôi không đủ, cùng lắm thì tôi vê nhà tìm chị tôi để bán lòng tự tôn đi, cũng không phải là chuyện gì to tát, chúng ta chữa bệnh cho chú trước, chuyện này quan trọng hơn. ]
Nhìn đến đây, Lâm Tịch còn có cái gì không rõ, đáy mắt đột nhiên xẹt qua một chút ấm áp, xem ra Chử Vưu là do nhìn thấy những thứ kia trên mạng, biết chuyện cha cô bị bệnh rồi.
Chỉ là, cô có một điểm không rõ chính là anh ta từ đâu mà cho rằng cô đang thiếu tiền vậy chứ.
Lâm Tịch thấy dăm ba câu cũng giải thích không rõ ràng lắm, vì thế liên thử gọi lại cho Chử Vưu một cú điện thoại, đối phương rất nhanh đã nghe máy.
Lâm Tịch: "Người anh em, cảm ơn, nhưng bây giờ tôi không thiếu tiên, anh cũng đừng lo, ca phẫu thuật của cha tôi đã làm xong rồi."
Chử Vưu rõ ràng không tin lời cô: "Nếu cô không thiếu tiền tại sao cô lại đi bán túi?"
Lâm Tịch sửng sốt: "Cái gì?"
Chử Vưu trả lời: "Chính là lúc cô bán túi bị người ta chụp lại, mặc dù đã ngụy trang, nhưng vừa nhìn đã biết là cô'.
Lâm Tịch nhíu nhíu mày, lúc trước cô đúng thật đã đưa mấy cái túi của nguyên lên mấy app second hand để bán, bởi vì đó đều là xa xỉ phẩm, bình thường đều là sau khi giao dịch thành công, sau đó mới kiểm hàng, cho nên, Lâm Tịch phải tự mình chạy mấy chuyến.
Nhưng lúc ấy cô đeo khẩu trang và mũ, vốn tưởng rằng không bị người ta nhận ra, nhưng sao đột nhiên lại bị bới ra, cư dân mạng lân này đều là hỏa nhãn kim tinh gì đó rồi.
Lâm Tịch khuyên can mãi, mới giải thích rõ ràng mình quả thật không thiếu tiên với Chử Vưu.
Sau khi hai người kết thúc cuộc trò chuyện điện thoại, lúc này cô mới có thời gian lên weibo xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi nhấn vào weibo, Lâm Tịch trực tiếp bị một từ khóa trên hot search chọc cười: #Lâm Tịch nữ minh tỉnh nghèo rớt mồng tơi#I
Mà weibo đầu tiên đăng trong từ khoá này, là weibo của một cư dân mạng có ID là Tiểu oan gia.
@Tiểu oan gia đại oán chủng: Tôi quỳ! Thứ tư tuân trước mua một cái túi LV cũ trên ứng dụng bán đồ second hang, lúc kiểm tra giao dịch trực tuyến đã cảm thấy chị gái bán túi kia có khí chất siêu tốt, lại có chút quen mắt, lúc rời đi đã tiện tay chụp một tấm ảnh, khá lắm, hôm nay vừa nhìn, người này trông rất giống Lâm Tịch mọi người mau tới giúp tôi xem có phải hay không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận