Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 246:

Chương 246:Chương 246:
Chương 246:
Vậy nếu để cho bọn họ biết cô không chỉ được ăn một bát mì, mà còn sắp được ăn một bữa cơm do Lục Ly Bạch tự tay làm, vậy chẳng phải là còn cao minh hơn sao, có phải sẽ tăng lên phúc phận vạn năm hay không!
Ngay khi suy nghĩ này của cô nổi lên, Lục Ly Bạch đã bắt đầu thái rau.
Lâm Tịch thấy kỹ thuật dùng dao của anh lại thuần thục như vậy, không khỏi có chút ngoài ý muốn: "Thầy Lục, kỹ thuật dùng dao này của anh là cố ý luyện qua sao?”
Nghe Lâm Tịch nói như vậy, động tác trong tay của Lục Ly Bạch ngừng lại, thở dài, nói: "Lâm Tịch, anh có thể thương lượng với em một chuyện không?”
Lâm Tịch hơi không kịp phản ứng: 'Sao vậy, có chuyện gì vậy?” Lục Ly Bạch thản nhiên nói: "Em có thể đổi cách xưng hô không, đừng gọi anh là thầy Lục nữa."
Nghe xa lạ quá.
Lâm Tịch trừng mắt nhìn, khó hiểu hỏi: "A, vậy tôi nên gọi anh là gì vậy?"
Chủ yếu là ngay từ đầu không phải đã gọi như vậy sao, cô chỉ gọi theo thói quen mà thôi.
Lục Ly Bạch nghĩ nghĩ, nói: 'Em gọi Chử Vưu là gì?"
Lâm Tịch trả lời: "Gọi Chử Vưu, tên anh ta luôn."
Lục Ly Bạch gật đầu: "Vậy sau này em cũng gọi tên anh đi, nếu không, sẽ khiến anh có cảm giác như chưa tan ca.
Nghe nói như thế, Lâm Tịch không khỏi nở nụ cười, giống như thật đúng là như vậy, xưng hô thầy Lục' này xác thực mang theo cảm giác như đang làm việc. "Được rồi, vậy sau này tôi sẽ đổi sang gọi tên anh." Lâm Tịch trả lời.
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, sau đó tiếp tục cắt thức ăn: "Ừ, trước đây anh đã từng luyện kỹ thuật dùng dao, quà sinh nhật mười tám tuổi của anh."
Lâm Tịch sửng sốt một chút mới kịp phản ứng, hắn đây là trả lời vấn đề lúc trước của cô, bất quá...
“Quà gì cơ?”
Đang nói chuyện vê nấu ăn, sao lại nhảy sang quà sinh nhật mười tám tuổi rồi?
Động tác trong tay của Lục Ly Bạch không ngừng, giải thích: "Lúc anh sinh nhật mười tám tuổi, cha anh đã đăng ký cho anh một khóa học nấu ăn, nói đây là gia quy của nhà họ Lục chúng ta, vì sự hài hòa của gia đình sau này, đàn ông cũng phải biết nấu cơm”
Tuy rằng anh đã từng hoài nghi rằng đây là gia quy do mẹ anh bà Thẩm định ra, chẳng qua là thông qua miệng cha anh để nói ra mà thôi.
Nhưng mà đối với việc này, bản thân Lục Ly Bạch cũng không có cảm xúc mâu thuẫn gì cả, dù sao từ nhỏ đến lớn đều nhìn thấy bóng dáng của cha mình bận rộn trong phòng bếp, cho nên anh cũng không cảm thấy việc đàn ông biết nấu cơm có vấn đề gì.
Lâm Tịch trừng to mắt, trời ơi, gia quy này tuyệt quá đi.
Lúc trước cô đã xem tin tức trên mạng, nói là người đàn ông nào biết nấu cơm, sẽ rất hòa thuận trong gia đình. Bởi vì đàn ông xuống bếp nấu cơm là một loại trách nhiệm, cũng là một loại tình yêu.
Nghĩ đến những thứ này, Lâm Tịch nhịn không được muốn bật ngón tay cái like cho cha của Lục Ly Bạch, chỉ với nhận thức này, đời này gia đình ông ấy hạnh phúc mỹ mãn là xứng đáng. Hai người ở phòng bếp hàn huyên câu được câu không, động tác trên tay Lục Ly Bạch rất nhanh, không lâu sau, thức ăn đã được mang lên bàn.
Tôm xào, gà Cung Bảo thái hạt lựu, trứng gà xào cà chua, cải trắng xào dấm chua, bốn món ăn gia đình nhìn rất đơn giản, hương vị lại ăn ngon đến mức thân kỳ, ăn chung với bát cơm thơm ngào ngạt, tuyệt vời!
Lâm Tịch vừa ăn vừa nhịn không được giơ ngón tay cái lên với Lục Ly Bạch, không hổ là đi ra từ lớp đầu bếp, ăn ngon hơn nhiều so với cô làm!
Sau khi ăn xong cơm chiều, Lâm Tịch chủ động yêu câu rửa chén, chỉ là khi cô đi vào phòng bếp thì không khỏi sửng sốt.
Lục Ly Bạch nấu cơm cùng với việc trên mạng nói cái gì mà Đàn ông nấu cơm xong phòng bếp giống như hiện trường tai nạn xe cộ hoàn toàn không giống nhau, anh thích sạch sẽ cho nên trong việc nấu cơm cũng gọn gàng sạch sẽ không thể nghi ngờ, tất cả đồ vật đều được đặt về chỗ cũ, nồi bát đã dùng qua cũng đều bị anh dọn dẹp sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận