Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 382:

Chương 382:Chương 382:
Chương 382:
Hai người vui vẻ đồng ý.
Tiệc đóng máy rất lớn, phàm là diễn viên còn chưa rời đi đều tới đây, đạo diễn và nhà sản xuất cũng đã có mặt từ sớm.
Tại bữa tiệc, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch là diễn viên chính, tự nhiên bị nhiều người kéo lại mời rượu, tất nhiên, Lục Ly Bạch dùng trà thay rượu.
Đạo diễn võ võ vai Lâm Tịch, vẻ mặt tán thưởng nói: "Lâm Tịch, hôm nay ở đoàn làm phim chưa kịp nói với cô, cảnh cuối cùng của cô biểu hiện rất tốt, không tồi không tôi."
Lâm Tịch cười ha hả trả lời: "Đa tạ đạo diễn Trịnh khích lệ, vậy tôi đây xin được kiêu ngạo một chút nhé.'
Đạo diễn cũng bị cô chọc cười, một số diễn viên già bên cạnh cũng trêu chọc Lâm Tịch theo, mọi người biết cô tính tình tốt, khiêm tốn lễ phép, cũng có thể đùa giỡn, bình thường cũng đều vui vẻ trêu chọc cô.
Dù thời gian trong đoàn phim chưa đến bốn tháng, sự tiến bộ của Lâm Tịch ai cũng thấy rõ, đó cũng là lý do những diễn viên gạo cội và đạo diễn đều quý mấn cô.
Sau khi nói chuyện vui vẻ với mọi người, Lâm Tịch cảm thấy hơi mộệt, liền ngồi ở một góc khuất để nghỉ ngơi.
Không lâu sau, Lục Ly Bạch cũng tìm tới, hai người ngồi song song, câu được câu không hàn huyền với nhau.
Nhà sản xuất mang theo một người đi tới: "Hai người sao lại lười biếng ở đây, tìm các người khắp nơi."
Lâm Tịch và Lục Ly Bạch vội vàng đứng lên, chào hỏi: "Chị Vương, chào thây Chu."
Thầy Chu của bọn họ tên là Chu Anh, là ảnh hậu đầu tiên của làng điện ảnh Hoa ngữ, là tiên bối rất có danh vọng trong giới, cũng là bạn của nhà sản xuất, được đặc biệt mời tới làm khách mời, phân cảnh không tính là nhiều nhưng cũng không ít.
Bởi vì lịch trình của cô ấy bận rộn cho nên các phân cảnh bị xếp đến cuối cùng, đúng lúc diễn ra tiệc mừng đóng máy lần này.
Sau khi mấy người hàn huyên một hồi, nhà sản xuất bị trợ lý gọi đi, Lục Ly Bạch cũng thuận đường bị mang đi, trước khi đi nhà sản xuất còn đặc biệt bảo Lâm Tịch chiếu cố Chu Anh một chút.
Chu Anh nhìn Lâm Tịch, đột nhiên nói: "Em và Tiểu Lục rất xứng đôi, tôi rất ủng hộ hai em."
Lâm Tịch sửng sốt, thấy đối phương hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Cô Chu, cô hiểu lầm rồi, chúng em không phải loại quan hệ như cô nghĩ.” Chu Anh lại cười lắc đầu: "Tôi nhìn người rất chuẩn, tôi nhìn ánh mắt Tiểu Lục khi nhìn em là biết cậu ấy thích em."
Lâm Tịch: “...
Chuẩn chỗ nào!
"Cô Chu, cô thật sự hiểu lâm nồi, chúng tôi chỉ là bạn bè thôi." Lâm Tịch bất đắc dĩ giải thích.
Chu Anh nở nụ cười, nhẹ gật đầu nói: "Được, chị hiểu rồi."
Tiệc đóng máy tất các cảnh quay diễn ra liên tục, kết thúc thì đã là đêm khuya.
Lâm Tịch và Lục Ly Bạch là những người rời đi cuối cùng. Khi họ trở về khách sạn thì đã quá nửa đêm.
Khi cả hai vào sảnh khách sạn, họ tình cờ gặp Chu Anh, người dường như đã uống hơi nhiều, có trợ lý đang dìu cô ấy. Sau khi ba người chào hỏi lẫn nhau, rồi cùng nhau vào thang máy, nhưng phòng của Chu Anh không cùng tâng với hai người họ.
Khi hai người ra khỏi thang máy, đối phương đột nhiên nói: "Tôi thật sự ủng hộ hai em, phải hạnh phúc nhé."
Lâm Tịch nhịn không được đỡ trán, lúc ở tiệc đóng máy còn nói cái gì đã hiểu rồi, nhưng thực sự cô ấy đã hiểu gì chứ.
“Cô Chu hình như say không nhẹ, tôi đã nói rồi, sao hôm nay cô ấy lại khác thường như vậy, trong bữa tiệc đóng máy còn nói anh thích tôi, có lẽ lúc đó sẽ hơi say, nếu không làm sao có thể có loại hiểu lâm này chứ-"
Không trách được, cô còn thấy lạ lãm tại bữa tiệc, giờ thì đã hiểu rõ rồi.
"Ai, anh nói có nên giải thích không, không biết ngày mai có gặp lại được không.... Cô tự nói một hồi, rồi mới nhận ra Lục Ly Bạch vẫn im lặng, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ anh chắc đã mệt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận