Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 563: Ngoai Truyên

Chương 563: Ngoai TruyênChương 563: Ngoai Truyên
Chương 563: Ngoại Truyện
[Lục Ly Bạch: Tôi là người chú trọng lễ nghi, vì vậy, chông người khác có gì, tôi cũng không thể thiếu!]
[Ha ha ha ha ha ha ha, cười chết mất, tôi đã tưởng tượng ra cảnh Lục Ly Bạch nói câu này với Lâm Tịch, chắc chắn là dáng vẻ rất kiêu ngạo. ]
[Thân là fan CP của hai người, thật ra, tôi đại khái có thể hiểu được hành vi của Lục Ly Bạch, dù sao, Tịch Tịch nhà chúng ta chính là thẳng nữ sắt thép, cộng thêm là người bị dị ứng lãng mạn nặng, nếu Lục Ly Bạch không chủ động yêu cầu, sợ là cô ấy thật sự không biết còn phải làm những việc này. |
[Đúng vậy, đúng vậy, trong tình cảm cần có một người chủ động, nếu không sớm muộn cũng xảy ra vấn đề. |
[Hu hu hu hu, đột nhiên tôi nhận ra sự lãng mạn của Lục Ly Bạch, cảm thấy anh ấy thật sự rất yêu Lâm Tịch. ]
[Mặc dù thế nhưng mà tôi vẫn rất muốn cười, làm sao bây giờ, ha ha ha... |
[Aaa a a, rất chờ mong tiết mục kế tiếp, muốn tận mắt nhìn xem hình thức ở chung của hai người rốt cuộc là như thế nào]...
Từ khi xác định một nhà Lâm Tịch sẽ tham gia tiết mục, trên mạng trở nên náo nhiệt, câu chuyện tình cảm của hai người lại được đào bới, nhiêu từ khóa liên quan đến họ đã leo lên top tìm kiếm và giữ vị trí đó cho đến ngày thứ hai của chương trình.
Chương trình lân này được tổ chức tại một ngôi làng ngoại ô thành phố B, môi trường xung quanh rất tốt, mỗi gia đình sẽ ở một căn nhà nhỏ độc lập, có thể thoải mái trải nghiệm cuộc sống thôn quê.
Trước khi xuất phát đi thu hình, Lâm Tịch gọi Lục Ly Bạch và Quả Quả vào phòng khách, vẻ mặt thận trọng dặn dò hai người.
“Nhớ kỹ, trong chương trình hai người phải kiềm chế, không được cãi nhau, cũng không được tranh giành sự chú ý, đừng để nhân dân cả nước phải cười vào mặt, hiểu chưa?" Lâm Tịch nói.
Quả Quả ngoan ngoãn gật đầu: "Mẹ, mẹ yên tâm đi, con biết, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, con sẽ không so đo với ba."
Lâm Tịch nhịn không được đỡ trán, cô bé này còn biết cả chuyện xấu trong nhà không được phơi bày, không biết ai dạy nữa.
Nghe nói như thế, Lục Ly Bạch cười nhạo một tiếng, quay đầu nhìn về phía nhóc tỳ bên cạnh, vừa định nói gì đó nhưng lại bị một ánh mắt của Lâm Tịch trừng một cái, anh đành im lặng.
“Lục Ly Bạch, anh đừng ngây thơ như vậy, cũng không sợ mọi người chê cười anh à.' Lâm Tịch nói.
Lục Ly Bạch nhún vai tỏ vẻ không quan tâm, dù sao họ cũng đã cười anh không ít lần, anh không sợ thêm một hai lân nữa.
Nhưng vì sự uy nghiêm của vợ, anh vẫn ngoan ngoãn đáp: "Biết rồi, anh sẽ chú ý."
Lâm Tịch lúc này mới hài lòng gật đầu.
*
Xe của tổ tiết mục rất nhanh đã chạy đến địa điểm ghi hình, dừng ở ven đường cửa thôn, lúc này chương trình truyền hình trực tiếp đã bắt đầu, anh quay phim khiêng thiết bị đứng cách cửa xe không xa, yên lặng chờ cửa xe mở ra.
Lúc này trong phòng truyền hình trực tiếp đã đông nghịt người xem, tất cả đều đang chờ đợi sự xuất hiện của gia đình Lâm Tịch.
Cửa xe mở ra, người xuống xe trước là Lục Ly Bạch, sau đó anh khom lưng vươn tay vào trong xe, nhìn tư thế có vẻ như anh đang chuẩn bị bế một đứa trẻ ra ngoài.
Ống kính theo sát anh, quả nhiên giây sau, anh bế ra một cô bé mặc váy màu hồng.
Chẳng qua, lúc này cô bé quay lưng về phía ống kính, mọi người vẫn chưa nhìn rõ khuôn mặt của cô bé.
Khi Quả Quả xoay người, trong phòng truyền hình lập tức sôi trào.
[Trời ơi, đôi mắt của cô bé như biết nói chuyện, to tròn, lấp lánh, đáng yêu quá đi. ]
[Chậc chậc, đôi mắt to này, thật là một lý do khiến tôi muốn có con gái, Quả Quả xinh đẹp quá đi mất. |
[A a a a, đây chính là con gái của cặp đôi tôi yêu thích, lại đây, nhanh cho các bà ngoại xem kỹ nào. ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận