Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 518:

Chương 518:Chương 518:
Chương 518:
[Cười chết mất, các bạn nhìn xem dáng vẻ không còn thiết sống của Lâm Tịch kìa. ]
[Lâm Tịch: Tôi không cân mặt mũi nữa à. |
[Lục Ly Bạch tỉnh táo lại đi, đừng đắc ý nữa, mau nhìn sắc mặt bạn gái mình kìa, trở vê không sợ phải quỳ trên bàn phím à. Ì...
*
Khi buổi lễ trao giải kết thúc thì đã rất muộn.
Sau khi rời khỏi hiện trường tổ chức sự kiện, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch cùng ngôi xe rời đi.
Lục Ly Bạch theo thường lệ đưa Lâm Tịch về nhà trước, cùng cô lên lâu.
Lâm Tịch biết Lục Ly Bạch cũng mệt mỏi cả một ngày, cũng hy vọng anh có thể sớm trở về nghỉ ngơi.
Vì vậy, sau khi cô mở cửa, xoay người nhìn vê phía Lục Ly Bạch: "Được rồi, thời gian không còn sớm, anh mau xuống đi, tài xế còn đang chờ anh đó."
Hai tay Lục Ly Bạch vòng qua eo Lâm Tịch, ôm chặt cô, không nói lời nào.
Lâm Tịch cho rằng anh lại cố ý dính người, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Được rôi, ngày mai cũng không phải không thể gặp mặt nhau mà."
Lục Ly Bạch vẫn không buông cô ra, sau một lúc lâu, anh do dự một chút, rồi thấp giọng hỏi: "Tối nay, anh có thể ở lại không?”
Lâm Tịch đột nhiên ngơ ngẩn, ngủ lại? Vậy chẳng có nghĩa là...
Trong nháy mắt, trong đầu của cô hiện lên đủ loại hình ảnh không phù hợp với trẻ em.
Thấy cô chậm chạp không nói gì, vẻ mặt Lục Ly Bạch có chút mất mát: "Nếu em không muốn, cũng không sao."
Lâm Tịch thấy thế, vội giải thích nói: "Không phải em không muốn, chỉ là vừa rồi em đang suy nghĩ, trong nhà không có đồ thay và đồ dùng cá nhân của anh, không tiện lắm, hay là chờ..."
Hai mắt Lục Ly Bạch sáng ngời, lập tức nói: "Những thứ đó anh đều mang rồi, ở dưới xe, anh xuống lấy ngay."
Dứt lời, anh buông Lâm Tịch, quay người bước ra cửa, nhanh chóng đi xuống lầu.
Lâm Tịch: ....
Gào thét! Thì ra anh đã có mưu đồ từ sớm!
Sự việc đến tột cùng là phát sinh như thế nào, Lâm Tịch đến bây giờ vẫn còn ở bàng hoàng.
Cô ngồi trên ghế sô pha, nghe tiếng nước chảy truyên đến từ trong phòng tắm, một lúc lâu sau mới lấy lại tinh thân.
Được rồi, ngủ lại thì ngủ lại đi, dù sao hai người đều đã yêu nhau thời gian dài như vậy, cũng không có gì không thể tiếp nhận.
Bất quá, nghĩ đến chuyện có thể xảy ra kế tiếp, cô vẫn có chút căng thẳng.
Đương nhiên, còn có chút ngượng ngùng không thể nói thành lời.
Ngẫm lại cũng đúng, bất kể là đời trước hay là đời này, trong chuyện tình cảm, cô thực sự không có nhiều kinh nghiệm, nhiêu lắm cũng chỉ là nói khoác miệng mà thôi.
Nhưng, không biết sao Lâm Tịch lại đột nhiên nghĩ đến điều gì, thần sắc đột ngột dừng lại.
Chờ đãi
Cô nhớ tới chuyện lúc trước ở khách sạn tại thành phố A, đây không phải là cô tự mình đa tình chứ. Nếu như chuyện ngủ lại trong miệng Lục Ly Bạch thật sự chỉ là ý tứ bề ngoài, vậy cô chẳng phải là lại muốn làm trò cười sao, dán nhãn "có mưu đồ bất chính' lên mình!
Cái này không thể được!
Đúng vậy, cô thừa nhận là rất mê thân thể của Lục Ly Bạch, nhưng thì sao, cô là một kẻ mê trai có nguyên tắc!
Lâm Tịch quyết định dù không ăn bánh bao cũng phải tranh khẩu khí, nghĩ đến dáng vẻ đề phòng của Lục Ly Bạch trước đây, lần này cô nhất định phải giữ vững lập trường.
Nghĩ tới đây, cô bỗng dưng đứng lên từ trên sô pha, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi trở về phòng ngủ, sau đó, khoảng một phút đồng hồ sau, lại ôm chăn gối đi vê phía sát vách phòng khách.
Lục Ly Bạch tắm rửa xong từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy Lâm Tịch không có ở phòng khách, nghĩ rằng cô đã vào phòng ngủ, liên quay người đi về phía phòng ngủ.
Chỉ là, khi đi ngang qua phòng khách, anh nhìn thấy cửa khép hờ, trong phòng còn có âm thanh sột soạt.
Lục Ly Bạch đi tới, đẩy cửa ra nhìn, Lâm Tịch đang nửa quỳ bên cạnh giường để thay vỏ chăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận