Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 398:

Chương 398:Chương 398:
Chương 398:
"Nào, Lâm Tịch, cô ngồi bên này, đây là tổng giám đốc Chu, tổng giám đốc rất tán thưởng cô, hôm nay cũng nghe nói cô ở đây, đặc biệt chạy tới."
Những người khác trên bàn cũng ồn ào theo.
Lâm Tịch sửng sốt, nhìn vị Chu tổng kia một cái, trong lòng đại khái cũng suy đoán được một chút.
Tuy nhiên, đối phương đã lên tiếng, cô cũng không thể từ chối, nên cô bình tính ngồi xuống.
Nghiêm Thừa Kiệt cũng thuận thế ngôi bên cạnh Lâm Tịch, ngoài mặt không lộ ra nhưng trong lòng lại ngưng trọng.
Chu tổng trong miệng bọn họ, tên là Chu Văn Thái, thuộc gia tộc nhà họ Chu ở thành phố B, là người chủ yếu phụ trách sản nghiệp giới giải trí của nhà họ Chu.
Nhà họ Chu ở thành phố B có thế lực lớn, trong giới nhà giàu có địa vị quan trọng, nhưng quan trọng nhất là, gia tộc họ Chu có thế lực cả đen lẫn trắng, người thường không dễ đụng tới.
Còn vê Chu Văn Thái, nhìn có vẻ đàng hoàng, nhưng lại là người trăng hoa, chay mặn không kiêng ky gì.
Người trong giới đều biết, phàm là người Chu Văn Thái coi trọng, mặc kệ là nam nữ, anh ta đều muốn có cho bằng được.
Nếu lúc trước Nghiêm Thừa Kiệt biết Chu Văn Thái sẽ tới, anh ấy chắc chắn sẽ không mang Lâm Tịch tới.
Khi mới bước vào, anh ấy còn hy vọng là mình nghĩ quá nhiều, nhưng giờ nhìn lại, mười phần chắc chắn Chu Văn Thái nhắm đến Lâm Tịch.
Lâm Tịch cũng không ngốc, tuy rằng không biết bối cảnh của Chu Văn Thái, nhưng cũng đoán ra được bảy tám phần, đây đâu phải gặp nhà sản xuất, rõ ràng là bày trò lôi kéo người mà.
Trong bữa tiệc, có người ồn ào mời rượu Lâm Tịch, cô đều từ chối bằng cách nói cơ thể không khỏe, trước khi đến đã uống thuốc cảm, lạnh nhạt đối phó cả buổi.
Hơn nữa Nghiêm Thừa Kiệt ở một bên che chở, ngược lại không xảy ra sự cố gì.
ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
Sau bữa cơm tối, bọn họ còn ồn ào muốn đi KTV gần đó để tiếp tục cuộc VUI.
Lâm Tịch và Nghiêm Thừa Kiệt liếc nhìn nhau, thấy đối phương gật gật đầu, nói thẳng: "Xin lỗi, thân thể tôi có chút không thoải mái, xin phép về trước."
Nghiêm Thừa Kiệt cũng đứng dậy từ chối: "Các vị, thật ngại quá, ban ngày cô ấy còn sốt, trước khi tới mới uống thuốc hạ sốt."
Trong phòng đột nhiên yên tính lại, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía Chu Văn Thái.
Lâm Tịch đề nghị rời đi vào lúc này, điều này làm mọi người không khỏi bất ngờ, vì hành động của cô chẳng khác nào gián tiếp làm mất mặt Chu Văn Thái cả.
Nhà sản xuất cũng vội đứng lên hòa giải: "Đi ngay bây giờ sao? Chúng ta còn chưa kịp bàn về bộ phim mới mà."
Ý tứ trong lời này là gì, dù là kẻ ngốc cũng có thể nghe ra được.
Lâm Tịch cười cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Tôi vào nghề chưa lâu, diễn xuất cần phải rèn luyện thêm, sau này có cơ hội sẽ hợp tác.'
Trên đường trở về, Lâm Tịch và Nghiêm Thừa Kiệt ngôi ở hàng ghế sau xe, suốt chặng đường không ai nói một lời nào, Nghiêm Thừa Kiệt vẫn luôn cầm điện thoại trả lời tin nhắn.
Chờ đến khi xe chạy đến dưới lầu nhà Lâm Tịch, Nghiêm Thừa Kiệt nói: "Chúng ta lên nói chuyện đi."
Lâm Tịch tự nhiên biết anh ấy muốn nói chuyện gì, gật gật đầu, chẳng qua là khi vào thang máy, cô đã nhắn tin cho Lục Ly Bạch rằng có lẽ không thể đi ăn đồ nướng được rồi.
Một lúc sau, hai người ngồi đã trong phòng khách.
Lâm Tịch đi thẳng vào vấn đề: "Anh Nghiêm, anh cứ nói thẳng đi, rắc rối lần này có phải rất lớn không."
Lúc rời đi gân như là không vui, thêm vào đó là phản ứng của Nghiêm Thừa Kiệt suốt chặng đường, cô cũng không khó để đoán ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận