Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 367:

Chương 367:Chương 367:
Chương 367:
Lâm Tịch dụi đầu vào ngực Lục Ly Bạch, khẽ gật đầu: "Ừ, anh đi đi, em... đợi anh."
Không nghi ngờ gì, câu 'Em đợi anh là sự đáp lại tình cảm của Kiều Uyển Uyển dành cho Úc Khinh Hàn.
Lục Ly Bạch dường như hạ quyết tâm thật lớn, mới xoay người rời đi. Chỉ là, trước khi lên xe anh lại nhịn không được quay đầu lại nhìn Lâm Tịch một cái, ánh mắt đây lưu luyến.
Lần này, Lâm Tịch không nhịn được nữa, trực tiếp xông tới ôm lấy Lục Ly Bạch, ngẩng đầu nghiêm túc nói từng chữ: "Úc Khinh Hàn, em cũng thích anh.
Trên khuôn mặt trắng bệch của Lục Ly hiện lên vẻ mừng như điên, cúi đầu cười ra tiếng, giây tiếp theo, anh cúi người hôn xuống. Nụ hôn này đến rất bất ngờ, mang theo sự mãnh liệt, môi răng va chạm như muốn nuốt chửng nhau.
Lâm Tịch bị hôn bất ngờ, mắt mở to nhìn Lục Ly Bạch, nhất thời quên phản ứng.
Đạo diễn bên kia hô: "Cắt!"
"Lâm Tịch, chú ý biểu cảm, cô là tự nguyện, chứ không phải bị cưỡng hôn."
Lâm Tịch rất xấu hổ: "Xin lỗi đạo diễn, lần sau tôi sẽ chú ý."
Đạo diễn ra dấu "OK" rồi nói: "Được, làm lại lần nữa, Lâm Tịch, cô nhớ đáp trả Ly Bạch một chút."
Lâm Tịch: ˆ...
Cô ngẩng lên nhìn Lục Ly Bạch, trong lòng không khỏi kinh ngạc, chỉ thấy trong mắt anh tràn đầy tình cảm, chẳng lẽ anh vẫn chưa thoát vai?
Thật lợi hại!
Không được, cô cũng không thể cản trở người ta được, không phải chỉ là một cái ôm hôn thâm tình thôi sao, chưa ăn qua thịt heo còn có thể chưa thấy heo chạy nha, không làm khó cô được đâu, Lâm Tịch thầm nghĩ.
Đạo diễn: "Actionl"
Lục Ly Bạch lại hôn xuống.
Lâm Tịch lần này không chân chờ, nhanh chóng tiến vào trạng thái nhân vật, sau khi kinh ngạc trong nháy mắt, hai tay cô lập tức ôm lấy cổ Lục Ly Bạch, tay Lục Ly Bạch đè lên gáy cô.
Cướp đoạt từng tấc từng tấc, hút lấy nhau, đầu lưỡi thăm dò đến răng môi lẫn nhau, như là mang theo dòng điện, nóng bỏng làm cho người ta nhịn không được mà trầm luân trong đó.
Trên phim trường, hai người hôn đến quên mình, mọi người vây xem tất cả đều ngừng thở, sợ quấy rây hai người trong phim trường.
Tất cả giác quan của Lâm Tịch đều bị chiếm đoạt.
Đạo diễn hô "Cắt", kéo Lâm Tịch về thực tại, đầu óc dân tỉnh táo.
Cuối cùng cảnh này cũng qua, mọi người xung quanh không kìm được trêu chọc họ.
"Cô Lâm, thây Lục, hai người hôn nhau thuần thục quá, chắc không phải đã diễn thử trước chứ?" Phó đạo diễn cười ha hả nói.
Lâm Tịch: ˆ...
Không hiểu sao cô lại có chút chột dại
Đạo diễn gọi Lâm Tịch và Lục Ly Bạch qua xem lại, nhìn hình ảnh hai người ôm hôn trong ống kính, trong lòng Lâm Tịch đột nhiên có loại cảm xúc khó tả.
"Hai người diễn rất tốt, nhưng..." Đạo diễn nhìn hai người một cái, tiếp tục nói: "Có điều, chúng tôi vừa mới bàn bạc với biên kịch, có lẽ vẫn cảm thấy cảnh này nên là nụ hôn thoáng qua thì tốt hơn."
Lâm Tịch: “...
Chơi hai người bọn họ àI
Nhưng, vì đạo diễn yêu cầu, cuối cùng hai người quay thêm cảnh hôn thoáng qua, sau kinh nghiệm hôn đắm say, cho nên cảnh này chỉ cân quay một lân là xong.
Hậu quả của việc quay cảnh hôn là cả buổi sáng Lâm Tịch không dám nhìn Lục Ly Bạch.
Buổi trưa lúc nghỉ ngơi, cô thậm chí chột dạ đến phòng nghỉ của Diệp Hiểu.
Diệp Hiểu liếc nhìn cô, bực mình nói: "Nhìn cái dáng không ra gì của cô kìa, chẳng phải chỉ quay cảnh hôn với Lục Ly Bạch thôi sao, có gì mà căng thẳng?"
Lâm Tịch thở dài: "Ài, chẳng phải tôi chỉ cảm thấy hơi ngại thôi sao, cho tôi chút thời gian để thích nghi." Diệp Hiểu biết đây là lần đầu tiên Lâm Tịch quay cảnh hôn, cảm thấy không thoải mái cũng là bình thường. Trước đây cô ấy cũng từng như vậy, chỉ cần từ từ thích nghi là được.
Vì thế cô ấy nhún vai, cũng không quan tâm thêm đến Lâm Tịch, để cô tự mình xử lý, dù sao thì cái này hôn vài lân cũng quen thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận