Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 312:

Chương 312:Chương 312:
Chương 312:
Lâm Tịch nhìn dáng vẻ của đạo diễn, đột nhiên có loại dự cảm không tốt, không chắc chắn hỏi: "Ngài nói khí chất, cụ thể là chỉ cái gì, cao quý lạnh lùng?"
Đạo diễn khoát tay áo, vẻ mặt "Làm sao có thể".
"Đương nhiên không phải rồi, là khí chất của mỹ nữ ngốc nghếch hài hước."
Lâm Tịch: '2222”
Mỹ nữ ngốc nghếch hài hước là cái quỷ gì?!
Còn nữa, đạo diễn nói như vậy về thân tượng của con gái ông ấy, cô ấy có biết không?
Đạo diễn cũng không biết suy nghĩ trong lòng Lâm Tịch, lúc này ông ấy đang nghiêm túc giảng giải nội dung quay phim với Lâm Tịch. Nội dung của đoạn quảng cáo lần này chủ yếu là vê một mỹ nữ Phúc Oa ăn mặc ngu ngốc lạc đường ở trong rừng rậm, ngay khi cô vừa đói vừa khát thì đột nhiên xuất hiện một tinh linh rừng rậm, đưa cho cô một hộp sữa chua của nhãn hiệu, sau khi cô uống xong thì lập tức đây máu sống lại, đột nhiên suy nghĩ thông suốt, sau đó tìm được đường ởđi ra khỏi rừng rậm.
Nội dung có chút phi lý, nhưng sự kết hợp không logic này lại mang đến hiệu quả hài hước tối đa.
Chẳng qua là sau khi Lâm Tịch xem xong kịch bản gốc, sắc mặt một lời khó nói hết.
Đạo diễn này thật đúng là biết chọc đúng chỗ đau của cô, loại tình tiết mỹ nữ ngu ngốc lạc đường này, cô nghiêm trọng hoài nghi bọn họ đang ám chỉ côi
Còn nữa, đây chỉ là một chai sữa chua, dưới tình huống vừa mệt vừa nóng, uống một chai có thể khôi phục thể lực thì còn có thể lý giải, nhưng chuyện này liên quan gì đến lạc đường, uống xong lập tức tìm được đường, cái này cũng quá gượng ép rồi đó?
Thật là vô lý!
Nhưng còn có điều vô lý hơn, sau khi hoàn thành tạo hình, Lâm Tịch hoàn toàn mất hết hy vọng.
Lúc nấy đạo diễn nói về hình tượng phúc lộc thọ, cô còn chưa để ý lắm, nhưng trời ơi, tạo hình này lại đúng là hình tượng của phúc lộc thọ trong tranh Tất.
Một chiếc váy màu đỏ vui mừng, trang điểm cũng vui vẻ, quan trọng nhất là tóc của cô được tạo thành hai búi nhỏ, trông rất là may mắn.
A Minh có chút bất đắc dĩ nói: "Tịch Tịch, anh đã cố hết sức rồi."
Chủ yếu là trang phục do bọn họ đã chuẩn bị từ trước, còn có yêu cầu tạo hình quảng cáo cụ thể, anh ấy không còn không gian để sáng tạo nữa.
Vương Tiếu Tiếu ở một bên an ủi: “Tịch Tịch, không sao đâu, chúng ta có nhan sắc cao, dù có chỉnh sửa thế nào cũng vẫn xinh đẹp mà."
Điều này thật sự đúng, Lâm Tịch nhìn vào gương, không thể phủ nhận rằng gương mặt của cô có thể chịu đựng được mọi tạo hình. Không tin, cứ thử thay người khác xem.
Lý Huy cũng an ủi: "Tịch Tịch, nhãn hiệu này là một trong những nhãn hiệu sữa chua hàng đầu, doanh số rất cao, khi quảng cáo này phát sóng vào dịp Tết, chắc chắn sẽ tăng cường sự thân thiện với công chúng.'
Lâm Tịch thở dài, thôi quên đi, người trả tiền chính là ông chủ, còn có thể làm gì khác, cắn răng mà quay thôi, không thể nào bỏ dở giữa chừng được.
Đạo diễn nhìn thấy tạo hình của Lâm Tịch, vô cùng hài lòng vỗ vỗ đùi: "Không †ồi không tồi, thứ tôi muốn chính là hiệu quả này, trông rất đẹp mắt."
Lâm Tịch lộ ra vẻ mặt cười giả tạo, ngài vui vẻ là tốt rồi!
Sự thật chứng minh, đạo diễn quả thật rất vui vẻ, vội vàng bảo người ta gọi cộng sự quay phim với Lâm Tịch tới, cũng chính là người đóng vai tiểu tinh linh được nhắc tới trong quảng cáo.
Khi nhìn thấy cô gái nhỏ sắm vai tinh linh, trong nháy mắt Lâm Tịch để lại nước mắt hâm mộ.
Nhìn cô gái nhỏ nhà người ta xem, ăn mặc rất bình thường, có cảm giác cô mới là vai phụ trong quảng cáo này.
Việc quay phim nhanh chóng bắt đầu.
Ngay từ đầu Lâm Tịch bởi vì cảm thấy không được tự nhiên cho nên mắc sai lâm, bị NG rất nhiều lần, nhưng mà sau khi cô đã dân quen, cô từ bỏ thì việc quay chụp lại càng thuận lợi lên.
Khoảng bốn giờ chiều là đã quay xong toàn bộ quảng cáo, Lâm Tịch cạn kiệt sức lực về thể xác và tỉnh thần, mang theo mấy thùng sữa chua mà đạo diễn cố ý tặng cho bọn họ về xem nhu hoàn thành công việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận