Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 415:

Chương 415:Chương 415:
Chương 415:
Vậy chồng của người khác có gì, cô có nên làm theo không?
Câu hỏi này, Lâm Tịch đột nhiên không biết trả lời thế nào.
Thôi, đối với những câu hỏi không chắc chắn, cách trực tiếp nhất là viết đáp án mình biết, không cần biết kết quả đúng hay sai, làm nhiều thêm chút cũng không sao.
Ôi, Lâm Tịch thật sự sợ Lục Ly Bạch tính sổ với cô sau này.
Lâm Tịch lấy di động ra, ngón tay nhanh chóng gõ một hàng chữ: "Em đã lên máy bay rồi."
Tin nhắn của Lục Ly Bạch trả lời rất nhanh: "Bắt đầu bay chưa?"
Lâm Tịch: "Vẫn chưa, vừa lên máy bay, chuẩn bị bay."
Lục Ly Bạch: "Ừ, đến nơi nhớ nhắn tin cho anh, báo bình an nhé."
Lâm Tịch: 'Được.'
Cô tưởng chuyện sẽ kết thúc ở đây, ai ngờ tin nhắn của Lục Ly Bạch lại gửi đến.
Lục Ly Bạch: "Đêm qua em ngủ muộn, trên máy bay em có thể ngủ một giấc, nhưng đừng quên nhờ tiếp viên lấy cho một chiếc chăn, trên máy bay điều hòa lạnh, dễ bị cảm."
Lâm Tịch chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời: "... Được."
Sau khi máy bay cất cánh, bọn họ lập tức bước vào một chuyến bay dài.
Mùa này bọn họ đi du lịch châu u, trạm đầu tiên chính là Paris ở nước Pháp, chuyến bay dài hơn mười tiếng.
Lâm Tịch ngay từ đầu cũng không cảm thấy buồn ngủ, cũng không ngủ được, nên cô lấy ra một cuốn sách, định đọc để giết thời gian. Trùng hợp chính là, Vệ Văn Kỳ bên cạnh cũng lấy ra một quyển sách, hai người liếc mắt nhìn nhau, nhìn nhau cười.
Trước đó Lâm Tịch cũng từng nghe nói, Vệ Văn Kỳ là một người đặc biệt thích đọc sách, nhiều năm như vậy nhưng cô ấy vẫn duy trì một thói quen rất tốt, chính là định kỳ sẽ chia sẻ một ít danh sách sách cho fan.
Dù hiện giờ cô ấy ở trạng thái nửa rút lui khỏi ngành giải trí, bình thường cũng ít đăng trạng thái trên mạng xã hội, nhưng thói quen này vẫn được duy trì.
"Cô cũng thích đọc sách à?' Vệ Văn Kỳ hỏi.
Lâm Tịch cười lắc đầu, thành thật trả lời: "Cũng không tính là rất thích."
Dứt lời, cô nâng quyển sách trong tay lên, nói: "Đây là tiểu thuyết nguyên tác của bộ phim tiếp theo, nên lúc này tôi mới nghĩ đến việc đọc thử." Bộ phim cổ trang cô sắp diễn kia được chuyển thể từ tiểu thuyết, mấy ngày trước cô vừa đọc kịch bản xong, sau đó cô lại nghĩ đọc tiểu thuyết gốc có lẽ sẽ giúp cô hiểu rõ nhân vật hơn.
Vệ Văn Kỳ đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức cười cười, dường như không nghĩ tới Lâm Tịch sẽ nói như vậy.
Có lẽ là lúc trước gặp qua quá nhiều người mượn lý do thoái thác thích đọc sách này để thăm dò và kéo quan hệ với cô ấy cho nên cô ấy mới theo bản năng không nghĩ tới sẽ có câu trả lời khác.
Ánh mắt Vệ Văn Kỳ nhìn Lâm Tịch cũng dần trở nên thân thiện,Rất tốt, trước đây lúc tôi quay phim, chỉ cần là chuyển thể từ tiểu thuyết, tôi cũng sẽ đọc nguyên tác trước, như vậy sẽ nắm bắt nhân vật chính xác hơn."
Lâm Tịch cười gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy. Sau khi hai người hàn huyên vài câu, liên an tĩnh đọc sách của mình.
Đọc được khoảng hai tiếng, Lâm Tịch dần cảm thấy buồn ngủ, nên cô không ép mình, tiện tay cất sách, nhờ tiếp viên lấy một chiếc chăn, rồi ngủ thiếp đi.
Có thể là thật sự buồn ngủ, một giấc này của cô trực tiếp ngủ suốt toàn bộ quá trình.
Sau khi máy bay hạ cánh, giờ địa phương đã gần tám giờ, bên ngoài trời cũng đã tối đen.
Mọi người xuống máy bay, sau đó đi lấy hành lý của mình, lúc được tổ tiết mục thông báo không có xe, bọn họ đều rất bối rối, hiển nhiên không kịp phản ứng.
Sân bay nơi đất khách quê người, nhìn khuôn mặt phương Tây xa lạ bên cạnh, mọi người đột nhiên có loại cảm giác bị vứt bỏ.
May mà đội trưởng Trần Huy dẫn đầu đứng ra/Nếu không, tôi đi xem có thể thuê xe ở đâu trước đã nhé?"
Nhưng tiếng Anh củ' tôi không tốt lắm, có ai giỏi tiếng Anh không, đi cùng tôi đi."
Trân Huy dứt lời, mọi người tôi nhìn bạn, bạn nhìn tôi, không ai lên tiếng trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận