Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 124:

Chương 124:Chương 124:
Chương 124:
Thấy Lâm Tịch tỏ vẻ không muốn nói nhiều, Lục Ly Bạch cũng không hỏi tiếp.
"Đúng rồi, vừa rồi anh xuống lầu là có chuyện gì sao? Lâm Tịch thuận miệng hỏi.
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, nói: "Tìm cô."
Lâm Tịch ngơ ngác, tìm cô làm gì?
Lục Ly Bạch gật đầu, sau khi tổ chức lại ngôn ngữ một chút, anh thuật lại đơn giản chuyện Tôn Manh gọi điện thoại vào ngày đó ở nhà trọ Tiên Tiến.
'Sự việc đại khái chính là như vậy, chính cô cẩn thận một chút."
Trên mặt Lục Ly Bạch tuy rằng không lộ ra, nhưng trong lòng vẫn có chút xấu hổ, dù sao, trong đó có liên quan đến chuyện Tôn Manh muốn tìm một ông già cho Lâm Tịch. Nhưng nếu không nói thì lại sợ không thể khiến cho Lâm Tịch coi trọng, vậy thì cũng không được.
Lâm Tịch nghe xong sắc mặt trực tiếp trâm xuống, một nhà Tôn Manh này quả thực chính là vô sỉ vô cùng. Lúc trước tuy rằng cô cũng đoán được, nhưng chính tai cô nghe được ý định của bọn họ vẫn cảm thấy ghê tởm.
"Được, tôi sẽ cẩn thận, thay tôi cảm ơn người đại diện của anh nhé." Lâm Tịch nói.
Lục Ly Bạch gật đầu, xem như đồng ý.
Lâm Tịch cũng là đến lúc này mới phản ứng lại, cho nên, vừa rồi Lục Ly Bạch vội vội vàng vàng đi xuống, nguyên nhân là lo lắng cô bị Tôn Manh lừa đi ra ngoài sao.
Nghĩ vậy, Lâm Tịch thật lòng cảm khái: Lục Ly Bạch, anh đúng là người tốt. Lục Ly Bạch: “...'
Lời này nói ra làm sao cảm giác như là đang mắng anh vậy!
Sau khi nói xong việc chính, hai người đều tự trở về phòng mình.
Đêm nay, Lục Ly Bạch nằm trên giường lại chậm chạp không thể đi vào giấc ngủ, hai hàng lông mày anh nhíu chặt, ngẩn người nhìn trân nhà.
Trong đầu lại một mực suy nghĩ một vấn đề, vì cái gì, đến tột cùng là vì cái gì?
Lục Ly Bạch không thể không thừa nhận, lúc nãy ở dưới lầu nhìn thấy Lâm Tịch cùng Tống Phóng đi tới từ phía đối diện, phản ứng đầu tiên của anh là khó chịu!
Nhưng tại sao lại khó chịu chứ?
Anh không thể nào hiểu được nguồn gốc của cảm giác khó chịu trong nháy mắt ấy là gì, điểm này đã khiến anh cực kỳ bối rối, thậm chí còn có chút mê mang.
Nhưng ngay khi anh trằn trọc, nghĩ mãi không hiểu, đầu óc đột nhiên xẹt qua một tia sáng.
Anh biết, anh biết vì sao lại khó chịu rồi!
Hiện tại chuyện của Lâm Tịch đều do đoàn đội của anh xử lý, anh khó chịu là bởi vì lúc ấy hiểu lầm, cho rằng Lâm Tịch hẹn Tống Phóng ra ngoài, hai người này không hề tránh hiêm nghị, nếu bị người khác chụp ảnh, đến lúc đó nháo lên tận hot search thì không phải sẽ do bên anh xử lý sao.
Vậy đây không phải là lãng phí tiền của anh sao, tuy rằng anh không thiếu chút tiền ấy, nhưng anh cũng không thích bị người ta nghĩ mình là người coi tiên như rác.
Lục Ly Bạch bừng tỉnh đại ngộ, đúng, chính là như vậy!
Sau khi nghĩ thông suốt, cả người anh thoải mái trở lại, rất nhanh sau đó trong phòng đã truyền đến tiếng hô hấp đều đều.
Gần khách sạn suối nước nóng có một sân trượt tuyết, đây cũng là một địa điểm lấy cảnh khác của.
Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi các khách mời ăn xong điểm tâm ở khách sạn, liền theo tổ tiết mục đi đến sân trượt tuyết.
Tuy nhiên hôm nay tổ tiết mục ngoại trừ ghi hình quay phim ra, còn tiến hành phát truyền hình trực tiếp hai giờ, quản lý của tối hôm qua cũng đã phát thông báo truyền hình trực tiếp Weibo.
Cho nên, khi tất cả khách mời mặc đồ trượt tuyết đi vào sân trượt tuyết, truyên hình trực tiếp đã chính thức bắt đầu.
Bên này phòng truyền hình trực tiếp vừa mở ra, một làn sóng người xem vọt vào trong nháy mắt.
[Cuối cùng cũng bắt đầu phát sóng trực tiếp, ai cũng đừng ngăn cản tôi, tôi nhất định phải hát vang một khúc mới được]]
[Ngày hôm qua nhìn thấy quản lý thông báo, sáng sớm nay tôi đã canh giữ ở chỗ này, tôi muốn tặng hoa cảm ơn|]
[A a a a, vậy mà chọn sân trượt tuyết, tổ tiết mục cũng biết chơi quá, trước đó xem qua một bài phân tích, giống như nói trong quá trình trượt tuyết rất dễ dàng mập mờ với nhau, xác suất trở thành người yêu rất lớn đấy!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận