Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 86:

Chương 86:Chương 86:
Chương 86:
Đối tượng ghép đôi của cô, cũng không hoàn toàn vô dục vô cầu như cô nghĩ!
Buổi chiều, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch cùng ra ngoài, đi tới địa điểm quay phim.
Sau khi lên xe, hai người lần lượt ngồi ở hai bên cửa sổ xe, ăn ý nhìn ra ngoài cửa sổ, toàn bộ quá trình không hề trao đổi gì với nhau.
Người quay phim theo dõi hai người cảm thấy hơi hoang mang, hành nghề nhiều năm như vậy nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy khách mời nào yên tĩnh như vậy, không biết còn tưởng rằng hai người đang quay phim câm.
Tổ tiết mục chọn nơi ghi hình cách chỗ bọn họ ở cũng không xa, ngay tại khu thắng cảnh gân đó, ngồi xe cũng chỉ mất chừng mười phút. Lúc bọn họ chạy tới, ba tổ khách mời khác cũng vừa tới.
Lâm Tịch vừa bước xuống xe, Triệu Nhã Kỳ lập tức đi về phía cô, sau đó kéo cánh tay cô lên một cách thân mật.
"Tịch Tịch, sao giờ hai người mới tới, chúng tôi chờ lâu rồi." Triệu Nhã Kỳ hờn dỗi nói.
Lâm Tịch nổi da gà, suýt chút nữa run rẩy, người này có tật xấu gì vậy, làm nũng với cô làm gì.
Cô nghi ngờ liếc mắt nhìn Triệu Nhã Kỳ, nếu nhớ không lầm, từ sau sự kiện giết gà lần trước, Triệu Nhã Kỳ không còn nhìn thẳng vào cô nữa, sao bây giờ lại đột nhiên cô ta lại cân dọa người như vậy.
Chuyện bất thường ắt có điều mờ ám, chẳng lẽ đây là muốn đến đây để khiến cô ghê tởm sao?
Hay là... Lâm Tịch nhìn Lục Ly Bạch bên cạnh một cái, ý đồ thật sự không phải vì cô?
Được rồi, vẫn là khả năng thứ hai tương đối đáng tin cậy.
Nhưng mặc kệ là bởi vì cái gì, Lâm Tịch cũng lười dây dưa, cô lặng lẽ rút cánh tay ra khỏi tay Triệu Nhã Kỳ, sau đó đứng sang bên cạnh.
"Xin lỗi, lân này ra ngoài muộn, lần sau tôi và thầy Lục sẽ chú ý." Lâm Tịch lạnh nhạt trả lời.
Nghe nói như thế, nụ cười trên mặt Triệu Nhã Kỳ không khỏi cứng đờ, cô ta không phải muốn nói bọn họ tới muộn, cô ta chỉ là...
Chỉ là Triệu Nhã Kỳ còn chưa kịp giải thích, Lục Ly Bạch đột nhiên nhìn về phía nhân viên công tác bên cạnh, hỏi: "Chúng tôi đến muộn sao?"
Nhân viên công tác lắc đầu: "Không có không có, nói là ba giờ tập hợp, lúc này mới hai giờ năm mươi.'
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, trên mặt nhìn không ra bất kỳ cảm xúc nào, giống như thật sự chỉ là vì xác nhận mình có đến muộn hay không.
Nhưng những người khác lại không nghĩ như vậy, bọn họ vốn không cảm thấy Triệu Nhã Kỳ nói có gì không đúng, nhưng sau khi Lâm Tịch và Lục Ly Bạch lên tiếng, nhất thời có vẻ những lời nói lúc trước của Triệu Nhã Kỳ giống như đang lên án Lâm Tịch và Lục Ly Bạch.
Mà ở giới giải trí Làm cao tuyệt đối được xem như một tin tức tiêu cực, vô cùng bất lợi đối với việc lôi kéo nhân duyên của người qua đường, không quan trọng là nghệ sĩ ở cấp bậc nào, chỉ cần là người biết quý trọng danh tiếng đều rất kiêng ky chuyện này.
Lâm Tịch thì có thể không sao, nhưng Lục Ly Bạch lại khác, ngoại trừ thân phận ca sĩ, anh cũng đã bước chân vào giới điện ảnh, sắp tới còn có bộ phim điện ảnh đang đợi công chiếu, mặc kệ bản thân Lục Ly Bạch hay là đoàn đội của anh cũng sẽ không cho phép phát sinh chuyện như vậy.
Dù sao, việc diễn viên có danh tiếng và hình ảnh quá tệ khiến khán giả tẩy chay, từ đó dẫn đến doanh thu phòng vé rơi vào tình trạng thảm hại cũng không phải là chưa từng có.
Triệu Nhã Kỳ cũng không ngốc, đương nhiên cũng hiểu được những vấn đề liên quan trong đó, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi.
Cô ta vốn chỉ là muốn tới đây làm thân với Lâm Tịch, sau đó trong đoạn ghi hình kế tiếp có thể thuận theo tự nhiên mà đến bên cạnh cô và Lục Ly Bạch, nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới sẽ đá vào tấm sắt.
Triệu Nhã Kỳ trong lòng thâm cảm thấy căm hận, nhưng trên mặt lại không thể hiện chút nào: "Xin lỗi, con người tôi quá ngốc, không biết lựa lời mà nói, nhưng tôi thực sự không có ý này, tôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận