Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 245:

Chương 245:Chương 245:
Chương 245:
Chẳng qua là Lâm Tịch nghĩ tới lát nữa còn phải nấu cơm, vẫn nhịn không được thở dài, cô thật sự rất lười động tay.
Ôi, sớm biết vậy thì vừa rồi khi Lục Ly Bạch nói muốn đi mua thức ăn thì cô cứ ngăn cản là tốt rồi, như vậy chờ khi anh tới, hai người cũng có thể tùy tiện gọi chút đồ ăn bên ngoài, ngay cả bát đũa cũng không cần rửa, rất thuận tiện.
Nhưng hiện tại nghĩ cái gì cũng đã muộn rồi, Lâm Tịch yên lặng, tê liệt trở về trên sô pha, thôi quên đi, có thể lười một chút thì cứ lười một chút đi, thật lòng không muốn nhúc nhích chút nào.
Khoảng nửa giờ sau, chuông cửa vang lên.
Lâm Tịch mở cửa, nhìn Lục Ly Bạch mang theo một túi đồ ăn đứng ở cửa, không khỏi ngẩn người. "Chỉ có một mình anh thôi sao, Tiểu Từ không tới à?"
Lúc nãy ở trong điện thoại nghe Lục Ly Bạch nói để Tiểu Từ đi mua thức ăn, cho nên, Lâm Tịch theo bản năng cho rằng Tiểu Từ cũng sẽ tới, cho nên lúc này nhìn thấy chỉ có một mình anh thì không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Biểu cảm của Lục Ly Bạch dừng một chút, trả lời: "Nhà Tiểu Từ có chút việc gấp, tôi bảo cậu ấy về trước rồi."
Lâm Tịch "ô' một tiếng, cũng không nghĩ nhiều, thuận thế mời Lục Ly Bạch vào phòng.
Xế chiều hôm nay lúc bọn Chử Vưu tới có tương đối nhiều người, trong nhà nhất thời không chuẩn bị nhiều dép lê gia dụng như vậy, Lâm Tịch cũng không bảo bọn họ thay giày, chỉ là chờ lúc bọn họ rời đi thì đã lau sơ qua mấy lần.
Nhưng lúc này, cô thật sự lười lau nhà, vì thế lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép nam đưa cho Lục Ly Bạch.
"Cái này vốn là chuẩn bị cho ba tôi, nhưng mà chưa từng dùng qua, anh thử xem có vừa chân hay không?”
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, nhận lấy dép lê thay: "Kích thước vừa vặn, rất thích hợp."
Lâm Tịch gật đầu, sau đó hai người đi tới phòng khách.
Cô xoay người đưa tay về phía Lục Ly Bạch, nói: "Anh đưa đồ ăn cho tôi đi, anh ở phòng khách nghỉ ngơi một chút, trên bàn có nước, anh cứ tự nhiên, tôi đi xem xem nên làm món gì?”
Lục Ly Bạch lắc đầu, cũng không đưa thức ăn trong tay qua: "Không cần, hôm nay em vừa chuyển nhà chắc hẳn đã mệt mỏi cả một ngày, để anh nấu cơm cho.
Đâu tiên Lâm Tịch cảm thấy sửng sốt, sau đó lập tức kinh ngạc nói: "Anh, anh nấu cơm sao?" Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, cũng không giải thích nhiều, trực tiếp cầm đồ ăn trong tay đi vào phòng bếp.
Lâm Tịch hoàn toàn bối rối, chắc đây là lân đầu tiên khách đến nhà chơi mà lại tự mình nấu cơm, không thích hợp lắm thì phải.
Sau khi cô kịp phản ứng, vội vàng theo vào phòng bếp.
Chỉ là cô còn chưa kịp nói gì, Lục Ly Bạch lại đột nhiên xoay người hỏi cô: "Lâm Tịch, hai mặn hai chay, bốn món ăn, em cảm thấy đủ ăn không?"
Lâm Tịch theo bản năng trả lời: "Đủ ăn rồi, chúng ta chỉ có hai người thôi."
Lục Ly Bạch đáp "Được" sau đó bắt đầu bận rộn, xem điệu bộ này của anh thì thật sự không phải nói suông mà thôi.
Lâm Tịch do dự một chút, cũng không nói gì nữa.
Nhưng mà cô cũng không thật sự để cho Lục Ly Bạch bận rộn một mình, vì vậy cô ở lại trong phòng bếp làm trợ thủ cho anh, giúp anh rửa rau và vân vân.
Nhìn thấy Lục Ly Bạch quen đường quen nẻo bận rộn trong bếp, Lâm Tịch thật sự cảm thấy ngoài ý muốn, lúc trước khi ghi hình tiết mục, tuy rằng cũng ăn qua một bát mì do anh làm nhưng tóm lại là không thấy bất ngờ ngoài ý muốn như bây giờ.
Nhưng mà khi nghĩ đến bát mì kia, Lâm Tịch không khỏi nhớ tới một chuyện.
Mấy ngày hôm trước quản lý của đột nhiên tung ra một đoạn hậu trường, bên trong có ghi lại đoạn ngắn vào đêm hôm đó cô ăn một bát mì của Lục Ly Bạch.
Lúc ấy cô tiện tay lật xem bình luận, nhìn thấy có một bình luận rất được khen ngợi, nói cô có may mắn tu luyện ngàn năm mới có được, vậy mà lại được ăn mì do Lục Ly Bạch tự tay làm. ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận