Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 369:

Chương 369:Chương 369:
Chương 369:
Lục Ly Bạch lắc đầu, nói: "Thời cơ chưa tới, chờ một chút."
Anh chỉ cân mở một lối nhỏ, không có ý định tiến tới ngay, chỉ cân để Lâm Tịch chuẩn bị tâm lý là được.
Tiểu Từ thở dài, cậu ta thật sự không hiểu nổi tâm tư của Lục Ly Bạch: "Vậy khi nào anh mới tiến tới?"
Lục Ly Bạch chớp mắt, trả lời: "Chờ khi bộ phim này đóng máy đi"
Đây là bộ phim đầu tiên mà Lâm Tịch đóng vai nữ chính, phải để cô yên tâm hoàn thành, không thể ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô.
Vả lại, anh cũng cân thêm thời gian để chắc chắn hơn, đợi đến khi có thể nắm chắc thì anh mới yên tâm được.
Quá trình quay phim diễn ra bình thường, thoắt cái đã vào tháng năm, với Lâm Tịch, tháng năm có một ngày quan trọng, là sinh nhật của cô, cũng là sinh nhật của thân thể mà cô đang mang.
Hôm đó không khác gì ngày thường, Lâm Tịch vẫn phải đến phim trường sớm để quay phim.
Sau khi ra khỏi cửa, cô đến gõ cửa phòng đối diện của Lục Ly Bạch, hôm qua hai người đã hẹn đi cùng nhau đến phim trường.
Mở cửa là Tiểu Từ, thấy Lâm Tịch liên vội nói: "Chị Tịch, sinh nhật vui vẻ nha.ˆ
Lâm Tịch cười cười: "Cảm ơn."
Lúc này, Lục Ly Bạch cũng đi tới, nhìn Lâm Tịch hỏi: 'Ăn sáng chưa?"
Lâm Tịch cười trả lời: "Ăn rồi, còn anh?"
Lục Ly Bạch gật đầu: "Ăn rồi, chờ anh một chút, anh đi lấy cái này."
Dứt lời, anh liên xoay người đi vào phòng ngủ, chờ đến khi anh đi ra lần nữa, trong tay xách một túi quà tặng.
Lâm Tịch sửng sốt, lập tức kịp phản ứng, đây là quà sinh nhật Lục Ly Bạch chuẩn bị cho cô.
Lục Ly Bạch đưa quà tới: Lâm Tịch, sinh nhật vui vẻ."
Lâm Tịch có chút bất ngờ, cô thật sự không ngờ Lục Ly Bạch lại chuẩn bị quà cho mình.
ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
"Cảm ơn." Lâm Tịch không khách sáo, nhận lấy món quà từ Lục Ly Bạch.
Ánh mắt Lục Ly Bạch dịu dàng: "Mở ra xem có thích hay không.'
Lâm Tịch khẽ "Ừ" một tiếng, nhưng sau khi cô mở hộp quà ra, cả người liên ngây dại.
Cô nghiêm túc quan sát một phen, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lục Ly Bạch: "Cái này... tôi không thể nhận. Lục Ly Bạch nhìn món quà bị trả lại, nhíu mày hỏi: "Em không thích sao?"
"Đây không phải vấn đề thích hay không thích, món đồ này quá quý giá, tôi thật sự không thể nhận." Lâm Tịch liên tục khoát tay nói.
Cô không bao giờ ngờ rằng Lục Ly Bạch lại tặng cô một món quà như vậy, thật sự làm người khác kinh ngạc.
Bởi vì yêu cầu của nhân vật trong phim, khoảng thời gian trước đoàn làm phim mượn được một bộ trang sức ngọc lục bảo, bông tai, dây chuyền và nhẫn phỉ thúy, nghe nói giá bán đấu giá đã lên tới tám con số.
Hầu hết các cô gái đều thích trang sức đẹp, Lâm Tịch cũng không ngoại lệ, vì vậy ngay từ cái nhìn đầu tiên cô đã yêu thích chúng, tất nhiên, ngoài vẻ đẹp ra, giá cả cũng là lý do khiến cô rung động.
Chẳng qua là lúc ấy cô chỉ cảm thán một câu, không ngờ Lục Ly Bạch lại tặng cả bộ trang sức này làm quà sinh nhật cho cô.
Ánh mắt của Lục Ly Bạch có chút khó hiểu, dường như anh định nói gì đó nhưng bị Lâm Tịch giơ tay ngăn lại.
"Lục Ly Bạch, tôi xem anh như bạn bè, vì vậy thật sự không thể nhận, món này quá quý giá, tôi nhận rồi sẽ có gánh nặng tâm lý.' Lâm Tịch nghiêm túc nói.
Lục Ly Bạch khẽ thở dài một tiếng: "Xin lỗi, là anh đã không suy nghĩ kỹ, hôm đó thấy em thật sự rất thích nên..."
Lâm Tịch cười nhẹ, nói: Không sao, tuy tôi không thể nhận quà nhưng lòng thành của anh tôi nhận rồi."
Nói xong, cô còn thuận tiện đùa một chút để giảm bớt bầu không khí: "Nhưng từ món quà của anh, tôi thấy mình trong lòng anh cũng có trọng lượng đấy, thật sự là vinh hạnh quá."
Lục Ly Bạch rũ mắt, ánh mắt dịu dàng nhìn cô: 'Ừ, rất quan trọng."
Lâm Tịch sửng sốt: "Cái gì?"
Lục Ly Bạch nói: "Anh nói, em rất quan trọng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận