Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 407:

Chương 407:Chương 407:
Chương 407:
Lục Khải Văn còn tưởng đã xảy ra chuyện gì ghê gớm, vừa nghe là chuyện này, không cho là đúng nói: “Có gì đâu, tính cách con người vốn không giống nhau, có người đối với phương thức biểu đạt tình cảm tương đối kín đáo hơn mà thôi.
Lục Ly Bạch nghĩ cũng đúng, nếu mỗi người đều giống như bà Thẩm thì quả thật rất đau đầu, chẳng qua là trong lòng anh vẫn không nhịn được mà cảm thấy lo lắng.
"Vả lại, cô ấy không bám dính con, thì con bám dính cô ấy là được rồi. Có gì to tát đâu, đàn ông mà, chịu thiệt thòi một chút thì đã sao!" Lục Khải Văn nói.
Nghe nói như thế, hai mắt Lục Ly Bạch sáng ngời, nhất thời cảm thấy như vừa bừng tỉnh.
Đúng vậy, nếu Lâm Tịch không dính anh, vậy đổi lại thành anh dính cô là được rồi.
Dù sao anh cũng không quan tâm những thứ này, chỉ cần hai người có tình cảm tốt, đã quan trọng hơn tất cả những chuyện khác.
Sau khi giải quyết xong chuyện, Lục Ly Bạch cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.
Anh vừa ra khỏi thư phòng, gặp ngay mẹ mình, bà Thẩm: "Mẹ."
Thẩm Tuệ liếc anh một cái, hỏi: "Con vê khi nào vậy?"
Lục Ly Bạch trả lời: "Vừa trở vê không bao lâu, tìm ba có chút việc.'
Thẩm Tuệ nhẹ gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.
Sau đó, không biết nhớ tới cái gì, bà ấy đột nhiên tỏ vẻ vui sướng khi người gặp họa nói: "Đúng rồi, lần trước con tìm mẹ muốn bộ trang sức ngọc lục bảo mà, tại sao lại đưa trở vê, như thế nào, bị người ta từ chối rồi?" Lục Ly Bạch nhàn nhạt liếc bà ấy một cái, không nói gì.
Thẩm Tuệ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Ai, mẹ không rõ, tại sao mẹ lại có một đứa con trai võ dụng như con vậy chứ, bao lâu rồi mà còn không theo đuổi được cô gái mình thích."
Lục Ly Bạch lạnh lùng "hừ” một tiếng, ngạo kiều nói: “Ai nói con không theo đuổi được."
Nói xong, anh quay đầu bỏ đi.
Thẩm Tuệ sững sờ tại chỗ, đến khi kịp phản ứng thì Lục Ly Bạch đã lên lầu.
Bà ấy quay đầu nhìn về phía Lục Khải Văn vừa bước ra: "Ý nó là sao?"
Lục Khải Văn cười cười, nói: "Như em mong muốn, con trai em đã theo đuổi được cô bé ấy rồi."
Thẩm Tuệ sửng sốt vài giây sau, sau đó vui mừng nhảy cẵng lên: "Tuyệt quá, con trai của mẹ cuối cùng cũng không để mẹ lo lắng nữa..." Bà ấy vui vẻ một hồi, nhưng chờ sau khi vui vẻ xong rồi lại cảm thấy không hài lòng.
"Thăng nhóc đó sao lại như vậy, có bạn gái rôi mà lại báo cho anh biết trước, không nói với người mẹ là em, người đã nuôi nấng nó vất vả, chẳng lẽ nó có ý kiến với em sao!"
Lục Khải Văn nhịn không được đỡ trán, vội vàng kể lại chuyện Lục Ly Bạch suýt bị Chu Văn Thái 'đào góc tường”.
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Thẩm Tuệ trực tiếp nổi giận: "Tên họ Chu kia đúng là không biết xấu hổ, đây không phải là đào góc tường, mà là muốn chúng ta tuyệt hậu!"
Khóe miệng Lục Khải Văn giật giật: '... Cũng không nghiêm trọng như vậy.'
Thẩm Tuệ mặc kệ có nghiêm trọng như vậy hay không: 'Em mặc kệ, anh phải cho Chu Văn Thái bẽ mặt, nếu không người ta thật sự cho rằng người nhà họ Lục chúng ta dễ bắt nạt."
Còn muốn dùng quy tắc ngâm với con dâu tương lai của bà ấy, đúng là gan hùm mật gấu mà.
Lục Khải Văn liên tục cam đoan: "Yên tâm đi, anh sẽ giải quyết tốt chuyện này."
Nghe nói như thế, Thẩm Tuệ mới thôi.
Chẳng qua là bà ấy vẫn rất kích động, kéo Lục Khải Văn nói một hồi, cuối cùng lại bắt đầu lên kế hoạch tổ chức hôn lễ ở đâu.
Lục Khải Văn thấy vậy, vội vàng ngăn bà ấy lại: "Em đừng có lén lút tìm gặp cô gái ấy, cẩn thận con trai em sẽ giận đấy."
Thẩm Tuệ trừng mắt nhìn ông ấy: "Anh nghĩ em ngốc à, yên tâm đi, em đợi bọn chúng tự đến gặp em."
Ai mà không phải là người trẻ tuổi, bà ấy nhiên biết đôi tình nhân nhỏ yêu đương, nếu phụ huynh tham gia quá sớm cũng không phải là chuyện tốt gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận