Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 335:

Chương 335:Chương 335:
Chương 335:
Lâm Tịch đến đoàn phim vào khoảng chín giờ, sau khi hoàn thành tạo hình, cô liên đến hiện trường để chờ quay.
Cảnh quay đầu tiên của cô hôm nay chính là đối diễn với Diệp Hiểu.
Diệp Hiểu trong phim đóng vai nữ phụ Chu Nguyệt Nhứ, là em họ của nữ chính Kiều Uyển Uyển, cha của Chu Nguyệt Nhứ là một nhân viên cao cấp của chính phủ quốc dân, cũng được xem như là bạn cũ với Úc gia ở Bắc Bình, trưởng bối hai gia đình đã có ý định kết thân từ lâu, nhưng chưa công bố ra ngoài.
Cảnh quay này là cảnh sau khi nữ chính Kiêu Uyển Uyển về nước trở lại Kiều gia, cũng là cảnh hai chị em họ lần đầu tiên gặp mặt, bởi vì từ nhỏ hai người đã không hòa thuận nên lần gặp lại này cũng không mấy êm đẹp. Lâm Tịch vừa tới không bao lâu, Diệp Hiểu cũng mang theo trợ lý tới.
Cô ta đi tới trước mặt Lâm Tịch, do dự một lúc rôi hỏi: "Hôm qua, người đưa băng vệ sinh cho tôi trong nhà vệ sinh là cô phải không?"
Lâm Tịch dường như không ngờ cô ta lại đoán ra, không khỏi ngẩn người, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Cô đoán không rõ ý đồ của đối phương, chỉ lạnh nhạt trả lời: "Ừ."
Nhưng mà sau khi Lâm Tịch trả lời, Diệp Hiểu lại không nói lời nào, chỉ lằng lặng mà trừng mắt nhìn cô, dáng vẻ thở phì phò đầy giận dỗi.
Lâm Tịch nhìn cô ta như vậy, theo bản năng lui vê phía sau hai bước, vẻ mặt đề phòng.
Lần này Diệp Hiểu thấy vậy không vui, bực bội nói: “Cô lùi lại làm gì, tôi đâu phải sói hổ báo, có thể ăn thịt cô sao" Lâm Tịch nhíu mày, hỏi: "Cô có chuyện gì không?”
Diệp Hiểu dừng lại một lúc, dường như đã hạ quyết tâm thật lớn mới nói: "Tôi tới để cảm ơn."
Lâm Tịch thản nhiên liếc cô ta một cái, trả lời: "Được, tôi chấp nhận."
Diệp Hiểu sửng sốt, hiển nhiên không ngờ Lâm Tịch lại có phản ứng này.
Lâm Tịch cũng không quản cô ta, trực tiếp nói: "Cô còn có việc sao, nếu không có việc gì thì...
"Tôi nói, tôi tới để cảm ơn côi" Diệp Hiểu nhấn mạnh.
Lâm Tịch hỏi: "Vậy thì sao?”
Diệp Hiểu trực tiếp bị nghẹn họng, cô cũng không biết "vậy thì sao" là sao nữa.
"Cho nên, khi nào cô có kinh nguyệt, cô nói với tôi, tôi cũng sẽ đưa băng vệ sinh cho cô!" Diệp Hiểu bất ngờ nói. Lâm Tịch: "222"
Người này không có vấn đề gì chứ, sao suy nghĩ lại kỳ quái thế.
Cô có kinh nguyệt thì tại sao phải nói với cô ta chứ, bọn họ có thân thiết lắm đâu?!
Diệp Hiểu nói xong, càng nghĩ càng cảm thấy chủ ý này quá tốt, cô ta vốn còn không biết phải trả phần nhân tình này của Lâm Tịch như thế nào, giờ thì vấn đề đã được giải quyết rồi!
"Con người tôi không thích nợ người khác điều gì, hôm qua cô đã giúp tôi, ban đầu tôi định tặng cô một chiếc túi để cảm ơn, nhưng trợ lý của tôi nói làm vậy có vẻ không tôn trọng cô."
Hôm qua, sau khi Diệp Hiểu về nhà, cô đã lên mạng tìm kiếm thông tin liên quan đến Lâm Tịch và thấy tin tức cô từng bán túi để lấy tiền phẫu thuật cho cha mình, vì vậy cô ta mới nghĩ đến việc tặng túi để trả ơn. Nhưng sáng nay trợ lý của cô ta đã bác bỏ ý tưởng này.
Lâm Tịch bất ngờ không biết phản ứng thế nào, đổi một chiếc băng vệ sinh lấy một cái túi?
Thấy Lâm Tịch có vẻ muốn nói gì đó, Diệp Hiểu đột nhiên giơ tay ngăn lại: "Dừng! Đừng nói rằng hôm qua cô chỉ tiện tay giúp đỡ, tôi không quan tâm. Bố tôi từ nhỏ đã dạy tôi rằng nợ gì cũng không được nợ ân tình, nên quyết định vậy đi
Khóe miệng Lâm Tịch không nhịn được giật giật, nói: "Thực ra, tôi không định nói điều đó."
Diệp Tri Tri sửng sốt: "Vậy cô muốn nói gì?"
Lâm Tịch nghiêm trang nói: "Hay cô cứ tặng tôi cái túi đi, tôi không nghĩ cô đang xúc phạm tôi.'
Tuy rằng cô cũng không muốn túi gì của Diệp Hiểu, nhưng nếu người ta đã nói không muốn thiếu nhân tình, mà mình lại từ chối thì thật giống như cô đang chuẩn bị lợi dụng ơn nghĩa này vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận