Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 226:

Chương 226:Chương 226:
Chương 226:
Trình Giản thuận miệng nói tiếp: "Là tôi vừa mới thấy Lâm Tịch và Hứa Phong có quen biết, nên hỏi bọn họ có phải đã từng hợp tác hay không, bọn họ còn chưa trả lời, vừa vặn hai người đã vào rồi."
Nghe nói như thế mọi người cũng đều có chút ngạc nhiên, nhao nhao nhìn vê phía hai người.
Lâm Tịch cười trả lời "Chưa từng hợp tác, chỉ là trước đây có cơ hội gặp qua một lần."
Hứa Phong cũng có chút ngượng ngùng nói: Đêm trước khi chị Tịch và anh Lục ghi hình cho chương trình có đến công ty chúng tôi, đúng hôm đó tôi và các thành viên khác muốn đến phòng tập nhảy, tình cờ gặp nhau trong thang máy."
Mọi người lúc này mới bừng tỉnh, hoá ra là như vậy.
gần đây có nhiệt độ rất cao, các vị đang ngôi trên bàn hoặc nhiều hoặc ít cũng đã từng nghe qua, cho dù trước đó chưa từng chú ý, hôm nay trước khi tới tham gia chương trình, cũng sẽ có hiểu biết cơ bản vê Lâm Tịch.
Mà trên lý lịch đơn sơ của Lâm Tịch, điểm đáng nhắc tới sợ là cũng chỉ có chương trình này.
Thấy tất cả mọi người đứng, ảnh hậu Khương Chi mỉm cười chào hỏi mọi người: "Đến đây đi, chúng ta cũng đừng khách khí, đêu ngồi xuống trước đi, ngồi nói chuyện cũng không muộn."
Mấy người cười ha hả đồng ý, sau khi ngồi xuống, nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên.
Sau khi đồ ăn được mang lên, mọi người vừa ăn vừa hàn huyên.
Đề tài đầu tiên là bộ phim tiên hiệp gần đây đang phát sóng của hai vị khách mời Trân Quang và Sở Thanh Nhiên kia, bởi vì Lâm Tịch chưa xem qua, quả thật không chen vào được, cũng chỉ có thể vùi đầu im lặng, thỉnh thoảng còn phụ họa mọi người cười một cái.
Nhưng sau khi mọi người hàn huyên một hồi, đề tài tự nhiên chuyển đến chương trình ngày mai phải ghi hình.
Giang Hoa là anh lớn, anh ta dặn dò ba người mới là Lâm Tịch, Trân Quang và Sở Thanh Nhiên:
"Trước tiên phải cảnh báo ba người, đêm nay nhớ nghỉ ngơi đầy đủ, giữ gìn thể lực, ngày mai sẽ bắt đầu chiến đấu gian khổ."
Chương trình này của bọn họ dù cho chủ đề của mỗi kỳ là gì, nhưng đều có một đặc điểm chung, đó chính là tuyệt đối sẽ làm cho bạn chạy gãy chân, kiếm được được đồng tiên chân chính cũng vô cùng vất vả. Bốn người khác trong số khách mời cố định cũng nhao nhao gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Trần Quang cười ha hả trả lời: "Thể lực của tôi cũng tạm, vẫn có thói quen tập thể hình."
Sở Thanh Nhiên cũng nói: "Tôi cũng không sao, gân đây có rèn luyện nâng cao thể lực."
Nghe được lời này của hai người, Lâm Tịch hoang mang, không ngờ chỉ có một mình cô là đồ vô dụng.
"Tôi, có thể không được lắm." Lâm Tịch ngượng ngùng sờ sờ mũi: "Thân thể tôi khá yếu."
Mọi người: ”....
"Yên tâm, nếu là chiến đấu đoàn thể, tôi sẽ cố hết sức không gây cản trở." Lâm Tịch cam đoan như thật.
Nhưng nếu là chiến đấu cá nhân, thật ngại quá, vậy cô cũng chỉ có thể nhận cơm hộp đầu tiên. Ăn xong một bữa cơm, tất cả mọi người đã làm quen với nhau, đặc biệt là Lâm Tịch, cơ bản đều đã có ấn tượng đầu với mỗi người ở đây, cảm giác tổng thể cũng không tệ lắm, ít nhất trước mắt xem ra cũng không khó hợp tác.
Mà đồng thời, những người khác cũng đã cơ bản hiểu rõ về Lâm Tịch.
Để nói tám người đang ngồi đây, ngoại trừ Lâm Tịch ra, những người khác hoặc nhiêu hoặc ít đều đã từng tiếp xúc ở các trường hợp khác nhau, tính tình và bản tính của nhau, cách đối nhân xử thế cùng với bối cảnh phía sau ít nhiều cũng có chút hiểu hiểu.
Nhưng Lâm Tịch thì khác, trước đây cô giống như một người tàng hình trong giới giải trí, đột nhiên dựa vào một chương trình tình yêu mà nổi lên, còn ghép CP với Lục Ly Bạch, giống như người từ trên trời rớt xuống.
Có thể trong mắt phần lớn mọi người trong giới giải trí, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch chỉ là một CP hữu danh vô thực, lăng xê mà thôi, nhưng chỉ cần là người có chút nhạy bén trong giới, đều có thể nhìn ra, quan hệ giữa Lục Ly Bạch và Lâm Tịch ít nhiều có chút mập mờ không rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận