Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 431:

Chương 431:Chương 431:
Chương 431:
Càng miễn bàn, chuyện kim chủ lúc trước của Vu Diệu Hân chính là Chu Văn Thái này, hiện tại coi như là đã làm rõ, hai người lại phải ở chung một phòng, đúng là khó xử.
Thẩm Nhân Nhân không biết nhớ tới cái gì, đột nhiên vỗ đầu nói: "Đúng rồi, nhìn trí nhớ của tôi này, suýt nữa thì quên mất."
"Tịch Tịch, vừa rồi cô Vệ nói tối nay cô ở cùng phòng với cô ấy, bên phía đạo diễn cũng không thành vấn đề, lát nữa cô trực tiếp đến phòng cô ấy là được."
Lâm Tịch sửng sốt, nhất thời mừng rỡ không thôi.
"Vậy tôi phải đi nhanh thôi, tôi còn chưa rửa mặt, lát nữa đừng làm trễ giờ nghỉ của cô Vệ."
Thẩm Nhân Nhân nói: "Được, để tôi đưa cô qua đó."
Lâm Tịch ngăn cô ấy lại: "Không cần, cô cứ chờ Dư Manh Manh tới đi, đừng để xảy ra chuyện gì nữa."
Thẩm Nhân Nhân nghĩ cũng đúng, tính tình Dư Manh Manh là kiểu tình tình đại tiểu thư kia, đợi lát nữa lại đây không thấy mình, lại cho rằng cô ấy cố ý trốn tránh cô ta thì đó mới thật sự là phiền toái.
Lúc Lâm Tịch đến phòng Vệ Văn Kỳ, cô ấy đang ngồi trên giường đọc sách.
"Cô Vệ, quấy rầy rồi" Lâm Tịch lễ phép nói.
Vệ Văn Kỳ khoát tay áo,Không có việc gì, vốn dĩ là để các cô chăm sóc tôi, để tôi ở một mình, giờ xảy ra chuyện này, ai cũng không muốn cả."
Lâm Tịch cười cười, không nói gì.
Vệ Văn Kỳ chỉ chỉ va li hành lý của cô, nói: "Nhìn cô như vậy, hẳn là còn chưa kịp tắm rửa, mau đi tắm rửa đi, cô cũng mệt mỏi một ngày rồi, thu dọn xong sớm cũng có thể nghỉ ngơi sớm một chút.
Lâm Tịch vội vàng đáp ứng, cầm lấy đồ dùng vệ sinh cá nhân của mình đi vào nhà vệ sinh.
Chờ sau khi cô tắm xong đi ra, Vệ Văn Kỳ đang gọi điện thoại, hình như là với chồng cô ấy.
Sau khi nhìn thấy Lâm Tịch đi ra, cô đơn giản nói vài câu với đầu dây bên kia, liên cúp máy.
"Cô Vệ, tình cảm giữa cô và chồng thật tốt" Lâm Tịch vừa lau tóc, vừa thuận miệng cảm khái một câu.
Vệ Văn Kỳ đặt di động trên tủ bên giường, cười cười, nói: "Tình cảm của cô với bạn trai cũng không tệ.'
Tay lau tóc của Lâm Tịch dừng lại, kinh ngạc nhìn vê phía Vệ Văn Kỳ.
Làm sao cô ấy biết mình có bạn trai? Vệ Văn Kỳ cũng phát hiện mình lỡ miệng, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, hôm qua cô ở ban công dưới lầu gọi điện thoại cho bạn trai, tôi tình cờ nghe được.
Lâm Tịch sửng sốt, cô nhớ hôm qua cô đã đóng chặt ban công.
Chẳng lẽ là cửa kính ban công cách âm không được?
Vệ Văn Kỳ làm như nhìn ra nghi hoặc của cô, chỉ chỉ ban công phòng này, nói: "Ban công của tôi ở gân ban công phòng khách dưới lầu, cách rất gân."
Nhưng mà, cô yên tâm, tôi không nghe lén các cô gọi điện thoại, vừa nghe thấy cô làm nũng là tôi liên rút lui."
Lâm Tịch trừng to mắt, chờ một chút, cô làm nũững?
Chuyện khi nào!
"Cái đó, cô Vệ, có phải cô nhầm rồi không, tôi sẽ không làm nũng. Lâm Tịch nói. Cho nên, phải chăng Vệ Văn Kỳ nghe người khác đang gọi điện thoại mà lại lâm tưởng đó là cô?
Vệ Văn Kỳ cười cười,/'Giọng nói của cô mà tôi còn có thể nghe không ra sao, tôi xác định không nghe lầm, chính là cô."
Lâm Tịch "A' một tiếng, Vậy, vậy tôi đã nói gì?"
"Lúc đó cô nói." Vệ Văn Kỳ hắng giọng, bắt chước Lâm Tịch/Em... có chút nhớ anh rồi."
Lâm Tịch cũng kinh ngạc, lúc ấy cô sẽ không thật sự dùng giọng điệu này chứ.
Thật sự quá... nhỏ nhẹ mài
"Nói trước nha, lúc ấy tôi vừa tới ban công, chỉ nghe một câu này, sau đó xoay người trở về phòng, những thứ khác đều không nghe thấy nha." Vệ Văn Kỳ cười ha hả bổ sung.
Vẻ mặt Lâm Tịch cười khổ,... Gặp được tôi làm bộ làm tịch như vậy, khiến ngài chê cười rồi."
Vệ Văn Kỳ bị phản ứng của Lâm Tịch chọc cho vui vẻ, xoa xoa làm bộ cũng tạm được.
Hai người lại hàn huyên một hồi, coi như là trò chuyện cũng khá vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận