Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 397:

Chương 397:Chương 397:
Chương 397:
Lục Ly Bạch buông đũa xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lâm Tịch, hỏi lại: "Vậy nên, em có phải vì phim mà nảy sinh tình cảm với anh không?"
Lâm Tịch suy nghĩ một lát, nghiêm túc nói tiếp, cô đúng thật là do trong quá trình quay phim này, cô dần dần nhận ra mình có tình cảm đặc biệt với Lục Ly Bạch, ít nhất là không đơn thuần như cô nghĩ.
"Cũng có thể xem là vậy." Lâm Tịch nghĩ một lúc, trả lời.
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, vẻ mặt quả nhiên như thế: "Vậy sau này, em nhớ chú ý nhé."
Lâm Tịch trừng mắt nhìn, khó hiểu nói: "Chú ý cái gì?"
Lục Ly Bạch chính nghĩa nói: Chú ý không được nảy sinh tình cảm vì đóng phim với người khác nữa, phải luôn nhớ rằng em có bạn trai rồi."
Lâm Tịch đầu tiên là sửng sốt, sau đó không nhịn được cười thành tiếng, cái này thật là ở đâu ra, cô mà dễ dàng động lòng như vậy, thì làm sao mà còn độc thân lâu như vậy chứ.
Sau bữa trưa, hai người ngồi lại với nhau một lúc, cuối cùng xe đến đón Lục Ly Bạch cũng đã đến dưới nhà, anh đành phải xuống.
“Anh đi đây. Lục Ly Bạch đứng dậy, nói.
Lâm Tịch ngồi phịch xuống sô pha, khoát tay với anh: Được, tạm biệt.'
Ai ngờ Lục Ly Bạch lại đứng yên không động đậy, nhìn chằm chằm vào Lâm Tịch.
"Làm sao vậy?" Lâm Tịch khó hiểu nói.
Lâm Tịch ngẩn ra, rồi sao?
Cô do dự một chút, thử hỏi: "Hay là, em tiễn anh?"
Lục Ly Bạch thở dài, đi về phía trước hai bước, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Lâm Tịch.
Sau đó, anh ghé vào tai cô thì thâm: "Phải nhớ anh đấy."
Lâm Tịch đỏ mặt, tim đập nhanh, bỗng nhiên không dám nhìn thẳng vào mắt Lục Ly Bạch.
Lục Ly Bạch khẽ cười ra tiếng, cũng không trêu chọc cô nữa, nói xong liền rời đi.
Nhìn cánh cửa đóng lại, cô ngẩn người một lát, rôi chợt nhận ra, nên cô vừa bị Lục Ly Bạch trêu chọc.
Khóe miệng Lâm Tịch không khỏi nhếch lên, cảm giác này... dường như cũng không tệ lắm.
Tài xế dừng xe ở cửa thang máy, sau khi Lục Ly Bạch đi vào bãi đỗ xe ngầm, trực tiếp lên xe. Anh vừa mới ngồi vững vàng, dây an toàn còn chưa kịp thắt lại, đã nghe thấy Tiên Tiến bên cạnh hối thúc tài xế: "Nhanh lái xe, nhanh lên, sắp muộn rồi."
Sau khi xe khởi động, Tiền Tiến cuối cùng cũng có thời gian nhắc tới Lục Ly Bạch: "Không phải tôi nói rồi sao, chỉ mỗi trưa thôi mà cậu cũng phải chạy đi chạy lại, một ngày không gặp như cách ba thu à.
Lục Ly Bạch liếc anh ta một cái, không để ý tới anh ta nữa.
Tiên Tiến: "Hầy, theo tôi thấy, cậu xong rồi, người ta nói trong tình yêu, người yêu nhiêu hơn chắc chắn sẽ bị người kia nắm giữ, cậu xem như bị Lâm Tịch nắm giữ rồi."
Lục Ly Bạch liếc anh ta một cái, thản nhiên nói: Tôi nguyện bị nắm giữ, không giống như người nào đó, đến bạn gái còn không có.
Tiền Tiến: "... Thôi được rồi, liếc nhìn người bên cạnh rõ ràng đang đắc ý, có bạn gái thật là lợi hại!
Sáu giờ tối, Nghiêm Thừa Kiệt tới đón Lâm Tịch, hai người chạy tới nhà hàng đã hẹn với nhà sản xuất.
Đây là một nhà hàng cao cấp có tính riêng tư rất mạnh, bọn họ đi tới cửa một phòng bao dưới sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ.
Sau khi hai người gõ cửa đi vào, người trong phòng nghe tiếng đều quay đầu nhìn sang.
Trong phòng đều là người trong giới, Nghiêm Thừa Kiệt cơ bản cũng coi như quen biết, chỉ là khi ánh mắt anh dừng lại ở một người trên bàn, anh ấy không khỏi sững sờ.
Anh ấy thu hồi ánh mắt, mặt không đổi sắc mang theo Lâm Tịch chào hỏi cùng mọi người theo thứ tự, đối phương đều cười ha hả mà đánh giá Lâm Tịch.
Lâm Tịch không biết có phải do mình nhạy cảm hay không, cô luôn cảm thấy ánh mắt của những người này nhìn mình có chút không đúng, nhưng lại không biết không đúng ở chỗ nào.
Ngay khi bọn họ chuẩn bị ngồi xuống, nhà sản xuất hẹn bọn họ tới đột nhiên mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận