Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 313:

Chương 313:Chương 313:
Chương 313:
Lần quay chụp này, Lâm Tịch chỉ có một cảm giác chính là cô đang trải qua một kiếp nạn. .
Hơn nữa, cô gần như đã có thể tưởng tượng được, chờ đến khi quảng cáo này được phát sóng, cô sẽ phải đối mặt với những khoảnh khắc "chết vì xấu hổ” như thế nào!
Tuy nhiên khi nghĩ đến khoản thù lao đại diện quảng cáo này, trong nháy mắt Lâm Tịch lập tức bình thường trở lại.
Ôi, không có cách nào khác, đây chính là sức mạnh của đồng tiền. Chỉ cần chi đủ tiền, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
Trên đường trở vê, Lâm Tịch chợp mắt ngủ dọc đường, đến gần sáu giờ, xe mới chạy đến nội thành, chẳng qua là cô tạm thời vẫn không thể về nhà, cô còn phải đến đến phòng thu âm, phải ghi âm cho quảng cáo vừa quay vào hôm nay.
Quảng cáo mà Lâm Tịch vừa quay hôm nay, bên thương hiệu muốn đẩy nhanh tiến độ để phát sóng vào dịp Tết, vì vậy thời gian khá gấp rút.
Lâm Tịch cũng không sao cả, có thể giải quyết trong một ngày, không cần cô phải chạy qua chạy lại phiên phức thì cô cũng sẵn lòng.
Hơn nữa, chỉ là ghi âm quảng cáo tương đối đơn giản, dựa theo cách nói của nhân viên công tác, chậm nhất cũng chỉ cần hai ba giờ là có thể ghi âm xong, lúc trở về cũng sẽ không quá muộn.
Chỉ là, bên Lâm Tịch vừa mới vào toà nhà văn phòng thu âm thì nhận được điện thoại của Tô Kỳ, cô tiện tay ấn nút nghe.
Lâm Tịch, tôi vừa quay xong phim trở vê." Tô Kỳ nói. Lâm Tịch cười đáp: "Chúc mừng, chúc mừng, tôi còn đang đợi anh - nam chính của bộ phim này dẫn tôi bay đấy."
Tô Kỳ rất có nghĩa khí nói: "Chờ đi, anh trai khẳng định sẽ mang cô bay!"
Hai người lại tán gẫu hai câu, lúc này Tô Kỳ mới nói ra mục đích chính của lân gọi điện thoại này: "Buổi tối có thời gian tụ tập hay không, vừa vặn Ly Bạch cũng ở đây, cùng nhau ăn một bữa?"
Trên mặt Lâm Tịch hiện lên vẻ tiếc hận, trả lời: "Hôm nay không được, tôi đang chuẩn bị ghi âm quảng cáo, rất muộn mới có thể kết thúc, không kịp đâu.
Tô Kỳ "A" một tiếng, cũng không kiên trì nữa.
Hai người lại hàn huyên đơn giản vài câu, lúc này mới kết thúc trò chuyện.
Tô Kỳ cúp điện thoại, nhìn Lục Ly Bạch sắc mặt thản nhiên tự đắc trên sô pha, nói: "Người ta bận rộn công việc, không có thời gian đâu.
Lục Ly Bạch thản nhiên nói: "Tôi biết, cô ấy hôm nay cần phải quay quảng cáo.
Tô Kỳ sửng sốt: "Vậy sao vừa rồi cậu không nói cho tôi biết?"
Lục Ly Bạch trả lời: "Cậu cũng không hỏi tôi."
Cho nên, tại sao anh phải nói.
Tô Kỳ: ”....
Chết tiệt, đừng tưởng rằng anh ta không biết Lục Ly Bạch chính là cố ý, không phải là muốn để anh ta hỏi thăm Lâm Tịch một chút, nói không chừng bên kia người ta đã bận rộn xong rồi thì Sao.
Ha ha, muộn taol
Hai người lúc này đang ở công ty, chính là tại phòng nghỉ của phòng thu âm trên tầng cao nhất của Tinh Huy, nơi của Lục Ly Bạch. "Đi thôi, tìm chỗ nào ăn cơm, tôi mời khách.' Lục Ly Bạch nói.
Tô Kỳ nhún vai, trả lời: "Vậy nhất định là cậu phải mời khách rồi, tôi vì giúp cậu theo dõi ở đoàn làm phim mà phải hy sinh quá lớn, tôi phải hung hăng làm thịt cậu một trận mới được!"
Lục Ly Bạch không để ý đến anh ta, lấy điện thoại ra nhắn tin cho tài xế bảo lái xe đến bãi đỗ xe ngầm.
Tô Kỳ dường như là nhớ tới cái gì đó, đột nhiên nói: "Đúng rồi, Lục Ly Bạch, cậu giỏi thật đấy, tôi quen cậu bao lâu nay mà không biết cậu biết nấu ăn, khá lắm, cậu đúng thật là chưa theo đuổi được người ta đã chăm chỉ đến trước mặt người ta lấy lòng, thật gian trái!"
Lục Ly Bạch trả lời một cách đương nhiên: "Chẳng lẽ đây không phải là việc nên làm sao, tôi cũng đâu có thích cậu.'
Tô Kỳ bị nghẹn họng, nhất thời không biết phải đáp trả thế nào. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Tô Kỳ thật đúng là vừa kém vừa thích chơi, rõ ràng mỗi lần đều không thể đối đầu với Lục Ly Bạch nhưng vẫn cứ lao vào tìm rắc rối, cũng không ai khác ngoài anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận