Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 559: Ngoai Truyên

Chương 559: Ngoai TruyênChương 559: Ngoai Truyên
Chương 559: Ngoại Truyện
Bình thường khi Lâm Tịch và Lục Ly Bạch đều làm việc, Quả Quả sẽ được đưa đến nhà cũ nhà họ Lục, Thẩm Tuệ và Lục Khải Văn càng thể hiện rõ tình yêu của ông bà dành cho cháu, cưng chiêu cô bé vô cùng.
Cô bé lắc đầu, trả lời: "Không có, Quả Quả rất vui, được gặp ông bà nội rất vui.
Lục Khải Văn cũng đi tới, đưa cho cô bé một cây kẹo que mà cô bé thích nhất: "Vậy sao lúc vào nhà, miệng Quả Quả lại bu ra như vậy, ông nhìn còn tưởng có thể treo được lọ dầu đấy."
Thẩm Tuệ cũng nói theo: "Đúng vậy, ai chọc Quả Quả nhà chúng ta, nói cho bà nội, bà nội sẽ bênh vực con."
Cô bé trừng mắt nhìn, bắt đầu ấm ức kể lể: "Ba nói con là cái đuôi nhỏ, Quả Quả không phải là cái đuôi nhỏ." Thẩm Tuệ vừa nghe lời này lập tức nổi giận: "Tên nhóc thối đó, dám nói Quả Quả của chúng ta như vậy, chính nó mới là cái đuôi nhỏ. Ngoan nào, đừng buồn nữa, đợi ba con đến, xem bà mắng nó thế nào."
Lục Khải Văn cũng ở bên cạnh phụ họa, dáng vẻ nhất định phải khiến Lục Ly Bạch đẹp mắt.
Quả Quả thấy thế, đột nhiên có chút mềm lòng: "Ông bà nội, ba chỉ đùa con thôi, chắc chắn không phải cố ý, hai người đừng mắng ba nữa."
Thẩm Tuệ và Lục Khải Văn vừa thấy cháu gái nhu thuận như vậy, tất nhiên là đồng ý ngay, nhưng trong lòng vẫn nghĩ, lân sau gặp Lục Ly Bạch thì chắc chắn sẽ mắng anh một trận.M u a e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
Hừ, người lớn như vậy mà suốt ngày bắt nạt một đứa trẻ thì ra gì chứ.
Sau khi Quả Quả đến nhà cũ của nhà họ Lục, trong nháy mắt liên hóa thân trở thành bảo bối, ngoài Thẩm Tuệ và Lục Khải Văn, quản gia và người giúp việc nhà Lục cũng rất thích cô bé.
Dù sao, Quả Quả thật sự rất đáng yêu, nhỏ tuổi nhưng không chỉ xinh xắn mà miệng lưỡi còn rất ngọt ngào, biết cách nịnh nọt, nhưng lại không hư hỏng, ai mà không quý chứ.
Cô bé chơi ở nhà cũ của nhà họ Lục chơi cho tới trưa, sau khi ăn cơm trưa xong, Thẩm Tuệ dẫn cô bé ngủ trưa một lát, tỉnh dậy, hai bà cháu ngồi xem TV trong phòng khách.
Trong TV vốn đang chiếu phim hoạt hình, Thẩm Tuệ ra ngoài nghe điện thoại, khi quay lại thì thấy TV đang chiếu một chương trình tạp kỹ.
"Quả Quả, sao con không xem hoạt hình nữa?" Thẩm Tuệ hỏi.
Cô bé chỉ vào TV, hưng phấn nói: "Bà nội, bà xem, là anh Hiên Hiên kìa.'
Thẩm Tuệ sửng sốt, thì ra đây là chương trình giải trí gia đình.
Cậu bé Hiên Hiên này, ba mẹ cậu bé cũng là nghệ sĩ giống như Lâm Tịch và Lục Ly Bạch.
Cô bé xem tỉ vi, dường như có chút không vui: "Vì sao anh Hiên Hiên có thể cùng ba mẹ lên tỉ vi, còn con thì không, con cũng muốn làm việc cùng ba mẹ."
Từ sau khi đi nhà trẻ, Quả Quả cơ bản cũng rất ít được gặp ba mẹ, dù ba mẹ thay phiên ở nhà với cô bé, cô vẫn rất nhớ những ngày được gặp ba mẹ hàng ngày.
Thẩm Tuệ quay đầu nhìn về phía Quả Quả, thấy cô bé với gương mặt đầy vẻ ngưỡng mộ, lập tức không chịu nổi.
Con nhà người ta có, cháu gái ngoan nhà bọn họ sao lại không có.
"Quả Quả, con nói với bà nội, có phải con cũng muốn giống anh Hiên Hiên, cùng ba mẹ lên TV không?”
Quả Quả gật đầu mạnh: "Dạ, rất muốn."
Thẩm Tuệ xoa xoa đầu cô bé: "Được, chỉ cân Quả Quả muốn, chúng ta sẽ làm.”
Sau đó, bà ấy gọi điện thoại cho Tiền Tiến, hỏi anh ta xem có chương trình giải trí nào thích hợp không.
Tiên Tiến sau khi nhận được điện thoại, đầu tiên là sửng sốt, chẳng qua là đối mặt với yêu cầu của thái hậu nhà họ Lục, anh ta cũng không dám lười biếng.
Thật sự là từ khi Lâm Tịch và Lục Ly Bạch kết hôn và có con, đã có không ít chương trình tạp kỹ gia đình hoặc vợ chồng tìm đến họ.
Buổi chiều, khi Lâm Tịch và Lục Ly Bạch đến đón Quả Quả, nghe Thẩm Tuệ nói muốn họ tham gia chương trình tạp kỹ gia đình, cả hai đều sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận