Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 349:

Chương 349:Chương 349:
Chương 349:
Diệp Hiểu nhìn cô từ đâu đến chân một lượt, thấy Lâm Tịch hoàn toàn không có vẻ gì là gặp chuyện, liên chống hông, nhìn cô đây bất mãn: "Đã đến lúc nào rồi mà cô còn có tâm trạng ăn uống!"
Lâm Tịch: ”...
Đã đến lúc nào là sao chứ?
Dù là lúc nào cũng không thể để đói được mà.
Diệp Hiểu càng nghĩ càng tức giận, nói thẳng: "Tôi nghe nói rồi, có phải sáng nay Trác Hoa trong lúc quay phim cố ý chiếm tiện nghi của cô hay không, cái tên không biết xấu hổ này, tôi không ngờ rằng anh ta lại bỉ ổi như vậy, dám nghĩ đến chuyện bậy bạ với cô, hừ, tôi thấy anh ta chán sống rồi!"
Lâm Tịch sửng sốt vài giây, lúc này mới kịp phản ứng thì ra Diệp Hiểu là vì chuyện này.
Nhìn cô ta còn tức giận hơn cả đương sự, Lâm Tịch vội vàng an ủi: "Không sao, tôi trở mặt ngay tại chỗ, chẳng để chút mặt mũi nào cho anh ta cả, phỏng chừng sau này anh ta cũng không dám làm gì nữa đâu."
Chuyện buổi sáng đúng là cô cố ý làm lớn chuyện, một phần vì thực sự phản cảm với hành vi của Trác Hoa, phần khác cũng là để cảnh cáo anh ta.
Diệp Hiểu vẫn không cam lòng, hỏi: "Cho nên, cô cứ chuẩn bị để yên chuyện này như vậy sao?"
Lâm Tịch trả lời: "Người đại diện của tôi nói, phú bà phía sau anh ta là nhà đầu tư của chúng ta, xử lý chuyện này có chút khó khăn."
Sau khi sự việc xảy ra, cô ngay lập tức liên lạc với Nghiêm Thừa Kiệt để báo cáo tình hình.
Sau khi Nghiêm Thừa Kiệt phân tích lợi và hại một hồi, kết luận rằng họ tạm thời không thể động đến Trác Hoa.
Nói trắng ra là, với vị trí và tâm ảnh hưởng của Lâm Tịch hiện tại trong làng giải trí, cô chưa đủ sức để khiến đoàn phim thay người.
Diệp Hiểu nghe vậy, không khỏi nhíu mày, chuyện này đúng là khá khó xử lý.
"Vậy sau này cô diễn chung với anh ta không thấy phiền sao, nhìn thấy anh ta hàng ngày chẳng phải rất bực bội à?"
Lâm Tịch nhún vai, nói: "Vậy tôi còn có thể làm gì, cũng không thể bỏ diễn, tiên vi phạm hợp đồng thì tôi không bồi thường nổi."
Huống hồ, tại sao lại phải bỏ diễn vì loại người như anh ta chứ, như thế chẳng phải là nâng cao giá trị của anh ta à.
Dứt lời, cô vỗ vỗ bả vai Diệp Hiểu, an ủi: 'Không có việc gì, cùng lắm thì tôi không nhìn anh ta là được, dù sao tôi cũng sẽ không nhường nhịn anh ta đâu, đến lúc đó ai nhìn ai khó chịu còn chưa biết đâu."
Ít nhất là sau chuyện hôm nay, nhìn cô, Trác Hoa cũng không dễ chịu gì đâu.
Lâm Tịch cảm thấy, đối với cô, giai đoạn tiếp theo thực sự là lúc phải trổ tài diễn xuất, chỉ cần cô vượt qua được trở ngại trong lòng mình, khi diễn cảnh đối mặt với Trác Hoa có thể nhập vai là được.
Diệp Hiểu càng nghĩ càng giận: "Không được, tôi phải tìm người đi chơi anh ta một vố mới được!"
Lâm Tịch vội khuyên nhủ: "Không cần, cô đừng vì tôi mà đi vào vũng nước đục này, không cần thiết."
Diệp Hiểu lại không cho là đúng: "Cái gì không cần thiết, coi như trả lại nhân tình lần trước của cô đi."
Dứt lời, cô ta còn trừng mắt nhìn Lâm Tịch một cái, nói: "Đừng tưởng rằng tôi không biết, lần đó kinh nguyệt căn bản không hề tới, cô chê tôi phiên cho nên mới cố ý giả bộ ra lừa gạt tôi!"
Lâm Tịch: “...
Được rồi, xem ra diễn xuất của cô còn cần phải cải thiện.
Lâm Tịch thấy ngăn không được, thăm dò đơn giản, hỏi: "Vậy cô định làm thế nào?"
Diệp Hiểu nhướng mày với cô, vẻ mặt đắc ý nói: "Tôi tìm paparazzi để đào bới chuyện xấu của anh ta, dù phải đào tận đáy, giám sát hai mươi tư trên bảy thì tôi cũng nhất định phải tìm được bằng chứng.'
Cho dù một ngày không được, vậy thì một tháng, một tháng không được, vậy thì ba tháng, dù sao với đức hạnh của Trác Hoa, thời gian càng lâu, anh ta chắc chắn sẽ để lộ sơ hở.
Lâm Tịch vừa nghĩ cũng thấy ổn, nhưng khi cô chuẩn bị nói thêm gì đó, trợ lý của Diệp Tri Hiểu đột nhiên chạy vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận