Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 485:

Chương 485:Chương 485:
Chương 485:
Lục Ly Bạch liếc anh ta một cái, thản nhiên nói: "Cậu thích hóng hớt như thế từ khi nào, đúng là gần mực thì đen."
Tô Kỳ không thèm để ý nói: "Có bản lĩnh thì lát nữa cậu nói trước mặt Diệp Hiểu lại một lần nữa đi."
Lục Ly Bạch nhún vai, không tiếp lời anh ta.
Thật đúng là đừng nói, từ sau khi Diệp Hiểu và Lâm Tịch trở thành bạn thân, anh thật đúng là không dám chọc cô ấy, chủ yếu là sợ cô ấy ở trước mặt Lâm Tịch nói xấu anh.
Tô Kỳ bày ra dáng vẻ vui sướng khi người gặp họa, chỉ là không biết anh ta nghĩ đến cái gì, đột nhiên nói: "Chờ một chút, Lục Ly Bạch, đây không phải lại là khổ nhục kế gì đó của cậu đâu nhỉ?"
Lục Ly Bạch lành lạnh trả lời: "Đâu óc của cậu có phải bị cửa kẹp rồi không, điều này có thể sao?"
Tô Kỳ hậm hực sờ sờ mũi, đây đúng là chuyện sống chết, ai không có việc gì mà lại lấy mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn chứ.
Hơn nữa, với đức hạnh của Lục Ly Bạch, cho dù anh không quan tâm đến an nguy gì của bản thân thì cũng nhất định sẽ không mạo hiểm với sự an nguy của Lâm Tịch.
*
Lâm Tịch dẫn theo Diệp Hiểu đi tới một khách sạn ở gân bệnh viện, mấy ngày nay vì để thuận tiện chăm sóc cho Lục Ly Bạch, cô đã thuê một phòng ở đây.
Sau khi vào phòng, Lâm Tịch ngồi phịch xuống sô pha, đi thẳng vào vấn đề: "Nói đi, lại muốn bát quái cái gì?"
Diệp Hiểu cười hắc hắc, cũng không đi lòng vòng: "Còn có thể bát quái cái gì, không phải là chuyện của cô và Lục Ly Bạch sao.
Lâm Tịch nhún vai, khó hiểu nói: "Hai chúng ta có gì hay mà nhiều chuyện, không phải đều bị cô bới móc hết rồi sao.
Dù sao từ khi cô và Lục Ly Bạch yêu đương với nhau, Diệp Hiểu mượn danh nghĩa là quân sư tình yêu, cũng đã hỏi thăm không ít chuyện giữa hai người bọn họ.
Diệp Hiểu buông tay, nói: "Vậy vẫn có một số việc không biết, ví dụ như, nhìn hai người hôm nay tình cảm thắm thiết như vậy, phải chăng chuyện tốt sắp đến rồi?"
Lâm Tịch bất đắc dĩ nhìn cô ấy: "Đại tiểu thư, hai chúng ta mới nói chuyện yêu đương bao lâu đâu chứ, sao có thể nhanh như vậy.'
Diệp Hiểu bĩu môi, nói: "Cô thôi đi, theo tôi thấy là do cô không muốn nhanh như vậy thôi, cô nhìn dáng vẻ không màng tất cả của Lục Ly Bạch đi, sợ là hận không thể lập tức cưới cô về nhà đấy chứ-"
Lâm Tịch giật mình, có chút kinh ngạc nhìn Diệp Hiểu, chẳng lẽ ngay cả cô ấy cũng nhìn ra sự do dự của mình?
Diệp Hiểu: "Sao vậy, sao lại nhìn tôi như vậy?”
Lâm Tịch suy nghĩ một chút, nói: "Diệp Hiểu, tôi có thể hỏi cô một chuyện sao?”
Diệp Hiểu có chút mơ hồ, sao đột nhiên lại trịnh trọng như vậy: “Được, cô hỏi đi."
Lâm Tịch suy tư một cái chớp mắt, hỏi: "Trong giới hào môn của các cô, có phải đặc biệt quan tâm đến chuyện môn đăng hộ đối hay không?"
Cô không thể không thừa nhận, ảnh hưởng của bà Lâm đối với cô rất lớn, đặc biệt là trong chuyện này.
Dù sao kể từ khi biết nhận thức, Lâm Tịch đã biết rằng mình không có một gia đình bình thường là vì rào cản môn đăng hộ đối của nhà họ Triệu.
Diệp Hiểu trừng mắt nhìn, phản ứng một hồi lâu mới hiểu được ý tứ của Lâm Tịch.
Diệp Hiểu giữ chặt tay Lâm Tịch, hỏi: "Cái trở ngại lớn mà cô nói giữa cô và Lục Ly Bạch mấy ngày trước, không phải chính là chuyện này chứ?"
Lâm Tịch gật đầu.
Mấy ngày hôm trước cha mẹ Lục Ly Bạch tới đây, đúng là lúc cô vô cùng bối rối và đã nói chuyện với Diệp Hiểu.
Diệp Hiểu nhíu mày, nghiêm túc suy nghĩ một hồi, mới nghiêm túc nói: "Lâm Tịch, tôi coi cô là bạn, cũng không muốn lừa cô. Đúng là, nhiều người tôi quen trong giới của chúng tôi, thực sự rất coi trọng điều này trong chuyện hôn nhân.
Lâm Tịch dừng lại, quả nhiên là như thế.
Thực ra, không cần Diệp Hiểu nói thì cô cũng biết, vì ở kiếp trước khi cô sống trong nhà họ Triệu, cô cũng đã thấy rất nhiều.
ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận