Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 260:

Chương 260:Chương 260:
Chương 260:
Thấy tình huống này, những khán giả và các khách mời khác tại hiện trường cũng không khỏi đổ mồ hôi lo lắng thay cho Lâm Tịch, lúc trước những người chuyên gia này tuy rằng cũng sẽ tùy ý đánh giá ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng tình huống như Lâm Tịch vẫn chưa từng xuất hiện.
Tuy nhiên, đối với loại tình huống này, Lâm Tịch thật sự không dễ giải quyết cho lắm, dù sao nghệ sĩ phải lo lắng đến hình tượng bản thân, không tiện tùy tiện tức giận trước mặt mọi người, hơn nữa gân đây cô vừa mới nổi tiếng, càng phải chú ý hơn, không thể dễ dàng bị người ta bắt được nhược điểm, nếu không đối thủ sẽ không ngừng công kích cô đến chết sao.
Nhưng so với Lâm Tịch mà nói, những người này lại không có nhiều băn khoăn như vậy, bọn họ thậm chí nghĩ rằng dù là nổi tiếng bằng cách bị chỉ trích thì vẫn là nổi tiếng, vì độ hot mà bất chấp tất cả.
Đáy lòng Lâm Tịch xẹt qua một tia bất đắc dĩ, cô chỉ là lười tranh cãi, không phải là kẻ yếu đuối, thật sự muốn dễ dàng bắt nạt cô sao.
MC thấy thế, cũng vội vàng hòa giải: "Lần đầu tiên cô Lâm tới chương trình của chúng tôi, có thể là không quen thuộc lắm, cũng không có ý gì khác."
Lâm Tịch hướng vê phía MC cười cười, tỏ vẻ cảm kích.
Cô như thở dài một hơi, lại câm micro lên, có vẻ như nếu cô không nói gì đó, chuyện này e là không dễ dàng kết thúc.
"Được rồi, nếu các vị đã yêu cầu, vậy tôi cũng nói cái gì đó đi..
Dứt lời, Lâm Tịch bước lên phía trước một bước, chỉ vào một người trong khu vực chuyên gia và hỏi: "Anh nói đoạn giữa của tôi hơi thở không ổn định, vậy phiên anh biểu diễn một chút, để tôi thấy được cái gọi là 'hơi thở vững như núi, âm chuẩn như chuông” là như thế nào, để tôi còn học hỏi."
Vị chuyên gia kia nghẹn lời, sắc mặt trở nên không tốt trong nháy mắt, nếu như Lâm Tịch chỉ là đơn giản để cho anh ta làm mẫu, xem có phải hát ổn định hơn cô hay không, vậy thì anh ta không có vấn đề gì.
Nhưng cô lại nâng tâm lên cao như vậy, hơi thở vững như núi, âm chuẩn như chuông ' thì anh ta thật sự không dễ dàng đạt được.
Lâm Tịch cũng cũng không quan tâm đến anh ta, tiếp tục chỉ vào người tiếp theo và nói: "Anh nói phần kịch hát của tôi không chuyên nghiệp, làm ơn hãy cụ thể chỉ rõ không chuyên nghiệp ở chỗ nào, chuyên nghiệp là như thế nào, mời anh biểu diễn."
"Còn anh, nói tôi chọn sai bài hát phải không? Bài này không phù hợp với phong cách của tôi, nếu vậy xin hỏi...
Lâm Tịch tiếp tục phản công dữ dội, lân lượt chất vấn những người vừa phê bình cô, góc độ hỏi ngược lại rất xảo quyệt, trực tiếp khiến đối phương trở tay không kịp và nhất thời á khẩu không nói nên lời.
Sân khấu và khán đài im lặng, mọi người dường như đều nín thở, chờ đợi xem Lâm Tịch sẽ nói gì tiếp theo.
Dù sao, hành động lân này của cô đã đặt bản thân vào vị trí có lợi, các người nói tôi không được phải không? Không sao, tôi khiêm tốn học hỏi các người, nhưng kết quả là chính các người cũng không làm được?
Dưới tình huống như vậy, cô hoàn toàn có thể thừa thắng xông lên, phản kích lại tất cả những nghi vấn vừa rồi bọn họ áp đặt cho cô.
Thế nhưng, Lâm Tịch dường như không có ý định đó, cô chỉ lạnh nhạt nhìn khu vực chuyên gia một lượt, rồi vô tư mở miệng.
"Vậy nên, như vậy tôi còn kiêu ngạo không? Đủ tôn trọng các người chưa?"
Mọi người: "!!II"
Chết tiệt! Lâm Tịch thật cao tay, đây chính là cách giết người mà không đổ máu không phải sao.
Người ta vốn không có ý định oán hận các người, kết quả thì sao, chính các người lại vội vàng cố tình tìm cách công kích, vậy thì đành phải chiều lòng các người thôi.
Khu khán giả truyền đến một trận xôn xao, mơ hồ có thể nghe được có người đang võ tay, nhưng bởi vì yêu cầu ghi hình, mọi người coi như vẫn còn khắc chế.
Một trong những người có ảnh hưởng vừa lên tiếng mạnh mẽ nhất cuối cùng cũng phản ứng lại, mở miệng biện giải: "Chúng ta thừa nhận, mặc dù ở phương diện nào đó không phải chuyên nghiệp, nhưng chương trình này khuyến khích mọi người thoải mái bày tỏ quan điểm của mình, mọi người cũng chỉ muốn trao đổi âm nhạc tốt hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận