Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 126:

Chương 126:Chương 126:
Chương 126:
Lúc này chính là đang phát sóng trực tiếp đấy, bàn tay này của cô vừa rồi nếu thật sự kéo Lục Ly Bạch, không thể nghi ngờ lại là một hồi gió tanh mưa máư..
Trong lúc Lâm Tịch thâm cảm thấy may mắn, cô cũng đã bị Chử Vưu kéo ra.
Hai người lúc này đứng ở trên một mảnh đất trống, mặt hướng vê tất cả khách mời, bây không khí không hiểu sao rất quỷ dị.
Lâm Tịch cảm thấy xấu hổ, ngón chân có thể móc ra một cái sân trượt tuyết ngay tại chỗ, cô còn nhớ rõ lần trước bị người ta mạnh mẽ kéo ra biểu diễn, vẫn là lúc cô học lớp năm tiểu học.
Nhưng Chử Vưu lại giống như không cảm thấy xấu hổ chút nào, thân thể đã chuyển động theo tiết nhạc, vừa nhảy vừa dùng ánh mắt ý bảo Lâm Tịch nhảy.
Lâm Tịch: “...
Đúng là hủy diệt! Không còn thiết sống nữal
Nếu đều bị lôi lên chỗ này, Lâm Tịch cũng không có biện pháp nào khác, thay vì nhăn nhăn nhó nhó, không bằng mất mặt một lần.
Vì thế, cô dứt khoát nhắm mắt lại, cũng nhảy lên theo tiếng nhạc.
[Ha ha ha, cười chết mất thôi, Lâm Tịch giống như là bị phụ huynh chỉ đạo ra biểu diễn tiết mục vào lễ mừng năm mới vậy, tuy rằng toàn thân đều tỏ vẻ kháng cự, nhưng hoàn toàn trốn không thoát!]
[Cười chết, Chử Vưu có chút tính cách ưa xã giao trên người, chỉ là có chút tổn sức của anh em nhỉ. ]
[Đây chính là kết cục của việc chọn bạn mà chơi, có chút đông tình với Lâm Tịch, nhưng mà tôi vẫn rất muốn cười, làm sao bây giờ, ha ha ha... ]
[Cười chết thôi, cuộc sống hàng ngày đầy hài hước của Lâm Tịch và những người bạn không may của cô ấy!]
Lâm Tịch sau khi bắt đầu nhảy cũng không quan tâm gì nữa, hoàn toàn buông thả mình ra.
Không thể không thừa nhận, hai người Lâm Tịch và Chử Vưu nhảy tuy rằng rất xấu, nhưng thật sự rất khôi hài, khách mời và nhân viên công tác tại hiện trường đều bị chọc cười thành tiếng.
Ống kính truyền hình trực tiếp lia qua, chuẩn xác bắt được nụ cười còn chưa phai nhạt trên mặt Lục Ly Bạch, mà nhìn theo tâm mắt của anh, vừa vặn rơi vào trên người Lâm Tịch.
[Đậu mái! Đột nhiên cảm thấy Lục Ly Bạch và Lâm Tịch có chút ngọt ngào, chuyện gì xảy ra thế?] [Đúng nha, còn không phải sao, đầu óc tôi vừa mới hiện lên một câu: Cô đang đang nháo, anh đang cười!]
[A a a a, không được, mau đến mà xem, CP của tôi rải đường. ]
[Ha ha ha, lầu trên biết bổ não quá, anh trai nhà chúng ta cũng chỉ là đơn thuần cảm thấy buồn cười mà thôi, chẳng lẽ những khách mời khác không cười sao. |
[Chính Tống Phóng không phải cũng đang nhìn Lâm Tịch cười sao, các người tại sao không nói hai người đó cũng rất ngọt ngào?]
[Được rồi được rồi, đều đừng làm ầm ĩ, tiếp tục xem tiết mục đi, Lâm Tịch làm tôi cười bể bụng, rõ ràng vừa rồi còn không vui, lúc này không phải cô ấy đang nhảy rất vui vẻ sao. ]
[Lâm Tịch: bầu không khí phù hợp như vậy, không nhảy cũng không được, vậy tôi đây chỉ đành hưởng thụ thôi. ] [Ha ha ha, Lâm Tịch chính là kiểu người ngoài miệng thì chối nhưng trong lòng rất thích trong truyền thuyết, ngoài miệng nói từ chối nhưng thân thể cũng rất thành thật nha. |...
Một khúc nhạc kết thúc, Lâm Tịch không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng không cân tiếp tục mất mặt nữa.
Mà Chử Vưu bên cạnh lại mang vẻ mặt thỏa mãn, vỗ võ bả vai Lâm Tịch, cảm khái nói: "Người anh em, vốn tôi còn cảm thấy có chút xấu hổ, may mà có cô ở bên tôi."
Lâm Tịch liếc anh ta một cái, cười lạnh nói: ' Có người bạn như anh là phúc khí của tôi!"
Không hề nghi ngờ, một loạt tương tác của hai người này, đã khiến màn hình bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp một lần nữa bị một loạt 'Ha ha ha ha 'chiếm lĩnh.
Tuy nhiên, quả thật cũng bởi vì hai người náo loạn mà sân trượt tuyết lập tức nóng lên.
Các khách mời thay giày trượt tuyết, sau khi đội mũ bảo hiểm, đều ngoan ngoãn đi theo phía sau huấn luyện viên, chuẩn bị học kỹ thuật trượt tuyết nhập môn cơ bản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận