Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 110:

Chương 110:Chương 110:
Chương 110:
Tôn Manh bởi vậy đã bị ba mẹ cô ta mắng cho máu chảy đây đầu, trong lòng không khỏi hận Lâm Tịch thêm vài phân.
Nhưng không có biện pháp nào khác, Lâm Tịch còn hữu dụng đối với nhà bọn họ, giống như mẹ cô ta nói, nếu không phải cô còn có thể giúp đỡ cho công ty nhà bọn họ kiếm được chút lợi ích, bình thường đều luôn lười phản ứng lại với cô.
Đáy mắt Lâm Tịch xẹt qua một tia châm chọc, không chút khách khí trả lời: “Tôi không nhờ chị đưa tới đây.'
Hai ngày trước, Vương Tiếu Tiếu rằng nói muốn đưa hành lý đến cho cô, nhưng bởi vì công ty còn có một số việc nên đã trì hoãn hai ngày, không ngờ rằng cuối cùng lại là Tôn Manh đưa tới cho cô. Tuy nhiên, Lâm Tịch không cần hỏi cũng biết, nhất định là Tôn Manh vội vàng muốn tới, nếu không Vương Tiếu Tiếu sao có thể sai khiến vị đại tiểu thư này?
Tôn Manh sửng sốt, cô ta có chậm chạp hơn nữa cũng phát hiện Lâm Tịch đang mất hứng, nhưng cô ta căn bản cũng không để ở trong lòng.
Dù sao, ở trong lòng Tôn Manh, Lâm Tịch vẫn luôn là cái loại tính tình yếu đuối, mềm yếu mặc cho ai cũng có thể nhéo hai cái, còn không có đầu óc, chỉ cần lừa gạt hai câu đã thổ lộ tâm tư với bạn, cho chút ngon ngọt thì hận không thể cảm ơn bạn đến rơi nước mắt, toàn thân đều nghèo rớt mồng tơi.
Không có gì ngoài gương mặt xinh đẹp kial
Tuy nhiên cũng chính bởi vì khuôn mặt này của Lâm Tịch đã khiến Tôn Manh hận đến nghiến răng. Lúc trước cô ta vẫn muốn làm quen với một phú nhị đại, hai ngày nay người đó chủ động liên lạc với cô ta, ấy vậy mà lại muốn thông qua cô ta để làm quen với Lâm Tịch, đây quả thực đã khiến Tôn Manh tức chết.
Nhưng mà Tôn Manh cũng biết lúc này không phải lúc để giở thói tính tình đại tiểu thư, trước tiên cô ta phải dỗ dành Lâm Tịch cho thật tốt, bằng không ba cô ta nhất định sẽ khoá thẻ của cô ta.
"Tịch Tịch, có phải khoảng thời gian này em cảm thấy chị lạnh nhạt với em nên không vui không?” Tôn Manh ôn tôn nói.
"Ai nha, đừng nóng giận nha, chị gái em thật sự bề bộn nhiều việc, không phải cố ý không tìm em, hơn nữa lúc trước chị gửi tin nhắn cho em, em cũng không có trả lời chị, vậy mà chị cũng chưa mất hứng đâu."
Thấy Lâm Tịch vẫn yên lặng bất động, trong lòng Tôn Manh cảm thấy phiên não, kiên nhẫn của cô ta đã sắp dùng hết, nếu không phải trước khi tới đây ba mẹ cô ta đã cảnh cáo cô ta nhất định phải dỗ dành Lâm Tịch thì lúc này cô ta đã sớm đóng cửa rời đi.
Bất đắc dĩ, cô ta chỉ có thể cắn răng một cái sử dụng đòn sát thủ: “A, đúng rồi, lân này chị có mang quà từ nước ngoài vê cho em này, mau nhìn xem có thích hay không?”
Dứt lời, Tôn Manh lập tức đưa vali hành lý lúc nãy vừa mang tới đây, sau khi mở ra, lấy ra một cái túi xa xỉ từ bên trong, đưa tới trước mặt Lâm Tịch.
"Lúc trước không phải em nói thích túi xách hiệu này sao, chị ở nước ngoài chạy đến rất nhiêu cửa hàng mới mua được, nhìn xem, chị đối xử tốt với em thế nào."
Lâm Tịch nhận lấy túi, tùy tiện nhìn hai cái, khóe miệng hơi giương lên, lộ ra một chút châm biếm. Tôn Manh này đây là khinh thường nguyên thân bao nhiêu chứ, tặng hàng giả coi như không nói, thậm chí ngay cả hàng nhái cao cấp cũng không nỡ mua, cầm hàng giả vụng về như vậy lại đây đối phó, đây là chắc chắn nguyên thân sẽ không phát hiện được.
"Cái này rất đáng quý, bình thường chị cũng không nỡ dùng, ai, tiên sinh hoạt lần này ba chị cho chị đều bị chị tiêu hết, cũng không biết nửa tháng tiếp theo phải sống như thế nào đây." Tôn Manh ra vẻ phiên muộn nói.
Nói xong, Tôn Manh có chút chờ mong nhìn Lâm Tịch, những thời điểm như thế này ở trong quá khứ chỉ cần cô ta thoáng tỏ vẻ mình không có tiền tiêu, Lâm Tịch ngốc nghếch này đều sẽ vui vẻ cho cô ta tiền tiêu, tuy rằng mỗi lần cũng không phải cho rất nhiêu, nhưng có dù sao có vẫn còn hơn không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận