Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 123:

Chương 123:Chương 123:
Chương 123:
Như vậy vừa có thể biểu đạt tình hữu hảo của mình, lại không để cho Lục Ly Bạch nhìn thấy rồi khó chịu, quả thực là một mũi tên trúng hai con chim.
Cô thật sự là một tiểu quỷ thông minh, Lâm Tịch âm thâm đắc ý nghĩ.
Khóe miệng Lục Ly Bạch giật giật: ˆ...
Tống Phóng ở bên cạnh nhìn hai người tương tác qua lại, vẻ mặt không hiểu ra sao.
"Thây Lục." Tống Phóng lên tiếng chào hỏi.
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ”" một tiếng, gật đầu với anh ta.
"Thây Lục vừa mới đi ra, chắc là có chuyện gì đó." Tống Phóng nói với Lâm Tịch, hiển nhiên là trả lời câu cô vừa nói. Lâm Tịch nghĩ cũng đúng, Lục Ly Bạch lúc này mới vừa ởi ra từ khách sạn, nhìn tình hình hiển nhiên không có khả năng quay trở vê nhanh như vậy, nói không chừng người ta thật sự có việc gấp gì, cô cũng không tiện làm chậm trễ người ta.
Quên đi, câu người không bằng cầu mình, vẫn nên chờ lát nữa cô tự mình nghĩ biện pháp kéo dài một chút, để Tống Phóng ởđi lên trước đi.
Ai ngờ Lục Ly Bạch trâm mặc một lát, trả lời: "Không có, tôi cũng chuẩn bị trở về."
Lâm Tịch và Tống Phóng đều có chút bất ngờ, nhưng lúc này Lục Ly Bạch đã xoay người vào khách sạn, hai người cũng không tiện hỏi thêm gì nữa, sau khi Lâm Tịch sửng sốt một giây, cô nhanh chóng đuổi theo.
Ba người suốt dọc đường đều giữ yên lặng, đi qua đại sảnh khách sạn, bấm thang máy trở lại tâng mười lăm. Sau khi trở lại phòng, Lâm Tịch vừa đóng cửa lại lập tức nặng nê phun ra một ngụm tức giận, cuối cùng đã trở lại.
Cô đi tới trước bàn trong phòng khách, rót một ly nước uống.
Lục Ly Bạch ởđi tới, do dự một chút, hỏi: "Cô vừa mới đi ra ngoài cùng Tống Phóng?”
Lâm Tịch khoát tay áo: Làm sao có thểt"
"Trốn anh ta còn không kịp, tôi còn cùng anh ta đi ra ngoài thì chắc tôi điên rồi."
Lục Ly Bạch nhíu mày, rất khó hiểu nói: "Cô trốn anh ta?"
Lâm Tịch gật đầu, hỏi: "Chuyện lúc trước giữa tôi và anh ta, anh hẳn là có biết."
Lục Ly Bạch dừng một chút: “Có nghe thấy." "Vậy, là đã nghe được bao nhiêu?" Lâm Tịch trừng mắt nhìn, hỏi.
Lục Ly Bạch chần chờ vài giây, nói: "Xem qua đoạn video trực tiếp của ba người các cô.'
Lâm Tịch: ”...
Được rồi, những gì nên biết đều biết, cái này tuyệt không phải là chỉ nghe qua.
Tuy nhiên cô lại nghĩ, lúc ấy cái tin đồn hot search kia không phải là do Lục Ly Bạch giúp đỡ ép xuống sao, cô nghĩ gì vậy chứ, chắc chắn anh phải biết rồi.
"Đúng vậy, chính là chuyện kia." Lâm Tịch nói:" Dù sao, tôi vẫn nên tránh hiềêm nghi, nếu không chắc chắn chuyện kia sẽ bị lấy ra xào qua xào lại, phiên đến phát hoảng."
Đây cũng là một nguyên nhân khác mà Lâm Tịch không muốn có quan hệ gì với Mạnh Vân Nhân và Tống Phóng, cái tin đồn hot search kia nếu lại bị xào lên thì không phải còn phải dùng tiền ép xuống sao, vậy cũng không đáng!
Lục Ly Bạch do dự, hỏi: "Vậy... lúc ấy tại sao cô lại làm như vậy?”
Dựa vào mấy ngày ở chung này, Lục Ly Bạch cảm thấy Lâm Tịch là một người đủ lý trí đủ thông suốt, dường như lúc nào cũng không có chấp niệm với bất cứ thứ gì, đối với ai cũng nhàn nhạt.
Cho nên, kỳ thật anh vẫn không có cách nào liên hệ Lâm Tịch hiện tại với người điên cuồng bày tỏ tình cảm với Tống Phòng trong video kia cùng một chỗ, lại càng không hiểu lúc ấy tại sao cô phải làm như vậy.
Lúc trước Lục Ly Bạch vẫn luôn cho rằng, nguyên nhân là do Lâm Tịch hẳn rất thích Tống Phóng, nhưng từ chuyện vừa rồi thì có thể thấy được nguyên nhân cũng không phải chuyện như vậy. Lâm Tịch nhún vai, trả lời: 'Không có lí do gì cả, anh coi như khi đó đầu óc tôi bị... úng nước đi.
Cái này cô thật đúng là không có cách nào giải thích, cũng không thể nói cho Lục Ly Bạch biết cô đã xuyên vào đây.
Quên đi, bị đối phương coi là ngốc còn hơn bị coi là bệnh thần kinh, không sao cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận