Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 234:

Chương 234:Chương 234:
Chương 234:
Cuối cùng sau khi bọn họ rẽ qua một con phố, thành công cắt đuôi đám người áo đen kia.
Chẳng qua lúc này ba người đều đã chật vật cực kỳ, hai tay Thẩm Nhân Nhân và Hứa Phong chống đầu gối thở hổn hển, mà Lâm Tịch thì vịn đại thụ bên đường, ho khan.
Vừa rồi chạy quá nhanh, hứng không ít gió, lúc này cổ họng ngứa ngáy khó chịu.
Sau khi Hứa Phong bình tĩnh lại, cậu tìm nhân viên bên cạnh xin chai nước, đưa cho Lâm Tịch.
"Chị Tịch, chị có khỏe không?"
Sau khi Lâm Tịch nhận lấy nước, uống vài ngụm mới bình tĩnh lại.
Cô dùng một tay đỡ thân cây, tay kia vẫy vẫy, nói: "Không sao, cậu chờ tôi làm công tác tư tưởng." Thẩm Nhân Nhân lúc này cũng đi tới, thuận miệng hỏi: "Công tác tư tưởng gì vậy?
Lâm Tịch trả lời "Đúng vậy, phải thuyết phục bản thân kiên trì."
Cứ như vậy, Lâm Tịch thật sự sợ mình không chịu nổi.
Bình thường cô chính là người có thể nằm thì không ngôi, có thể ngồi thì không đứng, mới trải qua lần chạy vừa rồi, lượng vận động hôm nay của cô rõ ràng đã vượt mức.
Nghe vậy, Hứa Phong không khỏi có chút tò mò: "Thuyết phục như thế nào?”
Lâm Tịch duỗi hai ngón tay: "Rất đơn giản, tự hỏi mình hai vấn đề, có muốn tiên thù lao hay không, có đền nổi tiền vi phạm hợp đồng hay không?"
Hứa Phong: '...
Đơn giản thô bạo như vậy sao?
Chờ đến khi ba người đều bình tĩnh lại, Hứa Phong lấy bản đồ ra chuẩn bị tiếp tục tìm đường, sau khi lăn qua lăn lại như vậy, bọn họ lúc này đã hoàn toàn không biết mình lạc đi đâu, Thẩm Nhân Nhân cũng chưa từ bỏ ý định coi chung bản đồ với cậu.
Lâm Tịch cũng tương đối tự hiểu lấy mình, thứ đồ chơi này không có duyên phận với cô, không cưỡng cầu được.
Vì thế, vào lúc hai người ngồi xổm trên mặt đất khoa tay múa chân với bản đồ một trận, Lâm Tịch nhàn rỗi không có chuyện gì làm bèn đi dạo xung quanh một chút.
Cô cũng không đi xa, chỉ đi về phía trước mấy chục mét, cô vốn muốn nhìn xem bên bờ sông có hoa gì, lại bất ngờ phát hiện một ngõ nhỏ vô cùng tâm thường!
Ngay phía sau một căn nhà đơn sơ, nếu không phải do cô vòng đến nơi này, căn bản là không phát hiện được. Lâm Tịch nhất thời tò mò, lập tức đi vào bên trong ngõ nhỏ nhìn một chút, ngõ nhỏ này có chút hẹp, nhưng không sâu, rẽ trái rẽ phải rất nhanh đã đi đến lối ra.
Sau đó, kỳ tích lại xảy ra, vậy mà cô lại tìm thấy cửa lớn của cửa ải thứ ba.
Lâm Tịch đầu tiên là sửng sốt, vội vàng quay đầu lại gọi hai người kia.
Khi cô trở vê, Hứa Phong vừa vặn cũng nghiên cứu xong bản đồ, cũng tìm được vị trí hiện tại của bọn họ, cùng với con đường đi tới cửa ải thứ ba.
"Chị Tịch, tụi em đã tìm ra đường rồi, chị xem bản đồ này, chúng ta đi từ con phố này về phía Nam, đại khái lại đi qua ba con phố là tới."
"Chẳng qua, chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút, dựa vào kinh nghiệm lúc trước, càng tới gần trạm kiểm soát, nhóm người áo đen càng dày đặc.
Thẩm Nhân Nhân gật đầu tỏ vẻ tán thành: "Tịch Tịch, lát nữa cô phải theo sát bọn tôi.
Lâm Tịch nhìn vẻ mặt thận trọng của hai người một chút, chân chờ hai giây, nói ra: "Thật ra, tôi vừa mới tìm được một con ngõ nhỏ, đại khái hai phút là có thể đến trạm kiểm soát cửa ải số ba.
Hai người sửng sốt, trăm miệng một lời nói: "Đường tắt sao!"
Còn có thứ này sao?
Trên bản đồ tổ tiết mục đưa hoàn toàn không có manh mỗi!
Lâm Tịch gật gật đầu, sau đó dẫn hai người còn đang ngây ngốc xuyên qua hẻm nhỏ trong góc khuất kia, rất nhanh đã đứng ở trước cửa ải thứ ba.
Hứa Phong không thể tưởng tượng nổi nói: "Chị Tịch, lúc trước chị trực tiếp vượt qua cửa thứ nhất, không phải cũng đi đường tắt chứ."
Lâm Tịch hồi tưởng một chút, gật đầu: "Hình như là thật."
Hai người: ”...'
Thẩm Nhân Nhân quay đầu nhìn về phía Lâm Tịch, không nhịn được mà cảm thán: "Tịch Tịch, trách không được cư dân mạng đều nói trên người cô có chút thân bít"
Bạn cần đăng nhập để bình luận