Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 187:

Chương 187:Chương 187:
Chương 187:
Tô Kỳ cũng không khỏi nở nụ cười, anh ta dường như đang suy nghĩ một chút, nói ra: "Ở chỗ người đại diện của tôi hẳn là có bộ ảnh chụp kèm chữ ký của bộ phim này, nếu không chúng ta hiện tại đi xuống dưới lầu một chuyến?"
Mọi người nghĩ thấy cũng được, dù sao cũng ở ngay dưới lầu, không xa lắm.
Lâm Tịch đương nhiên cũng không có vấn đề gì, cô vốn thích nhân vật trong bộ phim này của Tô Kỳ, nếu có thể có chữ ký trong phim, đương nhiên là không còn gì tốt hơn.
Nhưng khi Lâm Tịch chuẩn bị đồng ý, Lục Ly Bạch bên cạnh đột nhiên mở miệng: "Lần sau đi."
Mọi người ngẩn người, đều theo bản năng nhìn vê phía Lục Ly Bạch.
Thần sắc Lục Ly Bạch thản nhiên: "Hôm nay không còn sớm, trở về còn có việc, Tô Kỳ lần sau đưa ảnh ký tặng cho tôi, tôi sẽ đưa cho cô ấy."
Lý do này hợp tình hợp lý, mọi người cũng không nghĩ nhiều.
Tô Kỳ thấy thế cũng không trì hoãn bọn họ quay chụp, chào hỏi xong lập tức rời đi, những người khác thì tiếp tục cùng bọn họ tham quan, đi dạo một vòng các tâng mười sáu đến mười tám mới tính là xong việc.
Từ cao ốc giải trí Tỉnh Huy đi ra, đoàn người Lâm Tịch lại ngồi lên xe trở vê khách sạn.
Quả thật đúng như Lục Ly Bạch nói, bọn họ trở vê còn có việc, hôm nay là ngày ghi hình cuối cùng của, sau khi trở lại khách sạn thu dọn một chút là có thể ai về nhà nấy.
Nhưng trước đó thì sao, tổ tiết mục còn phải làm ghi hình khách mời lần cuối cùng cho hai người. Trên xe trở về, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch ngồi ở hàng sau.
Anh trai nhỏ và anh trai quay phim ngồi ở phía trước hai người một hàng, Tiền Tiến thì ngồi ở vị trí phó lái.
Nhìn hai người phía sau, ánh mắt anh trai nhỏ lóe lên, anh ta quyết định thừa dịp trước khi tiết mục kết thúc để làm một chút chuyện.
"Cô Lâm, tôi nhớ hình như cô chưa từng xin chữ ký của thây Lục?”
Lâm Tịch: "!!!'
Hiện tại người nào người nấy đều càn rỡ như vậy sao, châm ngòi ly gián cũng không thèm tránh mặt?
Nghe nói như thế, Lục Ly Bạch nhàn nhạt liếc Lâm Tịch một cái, mở miệng nói: "Xem ra, tôi vẫn chưa đủ nổi tiếng rồi, còn phải tiếp tục cố gắng mới được.
Lời này nghiễm nhiên là nhằm vào câu nói của Lâm Tịch trước đó, câu nói Tô Kỳ gần đây thật nổi tiếng.
Lâm Tịch: ˆ...
Người này ghê gớm thật, thậm chí ngay cả chiêu âm dương quái khí cũng học được rồi!
Tuy nhiên đối với sự khác thường đột ngột này của Lục Ly Bạch, Lâm Tịch cũng đại khái suy nghĩ được nguyên nhân là gì.
Cô nghiêm túc hồi tưởng lại chuyện lúc trước, sự thay đổi lớn nhất của Lục Ly Bạch đại khái chính là từ cô nói Tô Kỳ rất nổi tiếng, mà anh vừa rồi lại nói ra những lời âm dương quái khí này đã vừa vặn nghiệm chứng suy đoán của cô.
"Thầy Lục, thây đã nổi tiếng như vậy rồi, thật sự không cần cố gắng, dù sao cũng phải để lại chút cơm cho người khác ăn nữa chứ." Lâm Tịch cười ha hả vuốt mông ngựa, nhưng hiển nhiên hiệu quả không tốt lắm. Ai, không thể không thừa nhận, Lâm Tịch lần nữa phục dục vọng chiến thắng của Lục Ly Bạch, người này quả nhiên rất tích cực ở chuyện nào đói
Vì không muốn Lục Ly Bạch níu lấy việc này, cô quyết định nghĩ cách dời đi sự chú ý của anh.
'Oa, các người có phát hiện ra không?” Lâm Tịch đột nhiên kinh ngạc hỏi, vẻ mặt hơi khoa trương.
Mọi người vẻ mặt ngơ ngác, đây là phát hiện cái gì, lại làm cho cô kinh ngạc đến như vậy.
Hai tay Lâm Tịch 'bốp' một tiếng: "Chính là thầy Lục, bây giờ anh ấy có cảm giác giải trí rất tốt nha."
"Mọi người nghĩ mà xem, vừa rồi những câu nói đùa của anh ấy thật sự rất mượt mà, câu như 'xem ra tôi vẫn chưa đủ nổi tiếng' kiểu tự trào như vậy, cảm giác giải trí rất mạnh mẽ."
Mọi người trong xe sửng sốt, ngay cả Tiên Tiến ngồi ghế phụ lái cũng không nhịn được mà quay đầu lại nhìn, thật đúng là vậy, nghĩ kỹ lại thì thấy cũng hợp lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận