Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 288:

Chương 288:Chương 288:
Chương 288:
Lục Ly Bạch thần sắc trì trệ, theo bản năng liếc Tô Kỳ một cái, nói: "Vậy cũng được."
Tô Kỳ thấy thế, trong lòng giật mình: "Vậy thì không được! Nói trước nha, tôi không ký đâu, cô vẫn nên tìm Ly Bạch lấy đi."
"Dù sao thì chữ ký này cũng không thể ký quá nhiều, nếu như vậy thì dường như chữ ký của tôi không còn đáng giá, dù thế nào cũng có thể nói rằng tôi là một ngôi sao có chút danh tiếng. không thể tùy tiện như vậy."
Nếu Tô Kỳ đã nói như vậy, mặc kệ có phải nói đùa hay không, Lâm Tịch cũng không tiếp tục đề tài này nữa, khúc nhạc đệm này cũng rất nhanh đã trôi qua.
Thân là một người làm công cụ đủ tư cách, Tô Kỳ vẫn rất tự mình hiểu lấy mình, cho nên, cơm ăn được một nửa, anh ta lập tức đúng lúc đề xuất rời đi.
"Thật ngại quá, đạo diễn Dương vừa mới tìm tôi có chút việc, tôi phải qua xem trước.'
Lâm Tịch đương nhiên không suy nghĩ nhiều, trả lời: "Vậy anh mau đi xem đi, không chừng là chuyện quan trọng gì đó."
Trong mắt cô, sau khi kết thúc công việc mà bị đạo diễn Dương tìm có thể có liên quan đến diễn xuất, việc này đương nhiên là không qua loa được.
Tô Kỳ cầm lấy áo khoác đi ra khỏi phòng, Lục Ly Bạch đưa người ra cửa.
"Cậu thật sự có việc?" Lục Ly Bạch hỏi.
Tô Kỳ lườm anh một cái, nói: Đương nhiên là giả rồi, dù sao tôi cũng không thể làm bóng đèn tiếp nữa, dù thế nào cũng phải trừ lại cho cậu chút không gian chứ, cậu đặc biệt đi một chuyến này cũng không dễ dàng."
Dứt lời, anh ta còn rất rắm thúi bổ sung một câu: "Nói thật lòng, thật hâm mộ cậu có một người bạn biết điều như tôi, cậu phải biết thỏa mãn đi."
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, nói: "Cảm ơn."
Thấy đối phương không oán hận mình, Tô Kỳ không khỏi có chút ngoài ý muốn, nói: "Được rồi, cậu có chuyện gì cứ nói thẳng đi, phàm là chuyện tôi có thể làm được, khẳng định sẽ dốc hết sức để giúp cậu."
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, giống như không biết nên mở miệng như thế nào, trâm mặc vài giây mới lên tiếng: "Cũng không có gì, chỉ là Tống Phóng..."
Tô Kỳ nhất thời hiểu ý anh: "Cậu là, muốn tôi thay cậu chú ý đến Lâm Tịch và Tống Phóng ở đoàn làm phim?"
Lục Ly Bạch chần chờ, khẽ gật đầu.
Thấy thế, Tô Kỳ trực tiếp kích động tại chỗ: "Trời ơi, lần này cậu tới đây không phải là vì việc này chứ?”
ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
Lục Ly Bạch không nói gì, nhưng cũng không phủ nhận.
Tô Kỳ cố ý nói: "Muốn tôi giúp cậu thì cũng có thể, nhưng có một điều kiện?"
Lục Ly Bạch hỏi: "Điều kiện gì?"
"Chính là buổi biểu diễn tiếp theo của cậu, tôi muốn cùng cậu hợp xướng!" Tô Kỳ nói.
Phải biết rằng Lục Ly Bạch vẫn rất ghét bỏ chuyện ngũ âm không được đầy đủ của anh ta, cho dù là ở KTV cũng không muốn hợp xướng với anh ta.
Chuyện hợp xuống trên sân khấu buổi biểu diễn này, đối với Lục Ly Bạch mà nói, tuyệt đối là vấn đề cấp địa ngục, Tô Kỳ cũng không tin anh sẽ dễ dàng đồng ý! Ai ngờ giây tiếp theo, Lục Ly Bạch trực tiếp trả lời: "Có thể."
Tô Kỳ: "... II"
Hay lắm, đây tuyệt đối là tình yêu đích thực!
Lục Ly Bạch tiễn Tô Kỳ đi, lúc trở lại phòng, Lâm Tịch đang ăn rất ngon.
"Khi nào anh đi?” Lâm Tịch thuận miệng hỏi.
Lục Ly Bạch dừng một chút, trả lời: "Lát nữa cơm nước xong sẽ đi, chuyến bay vào buổi tối."
Lâm Tịch bỗng dưng ngẩng đầu, có chút ngoài ý muốn: "Có vội hay không, chúng ta có cân ăn nhanh một chút hay không?”
Lục Ly Bạch trả lời: "Không vội, em cứ từ từ ăn. ˆ
Nghe nói như thế, Lâm Tịch mới yên lòng, hai người cũng vừa ăn vừa hàn huyên. Hai người cũng không cố ý tìm đề tài gì, chỉ nghĩ đến chuyện nào thì tán gẫu chuyện đó, chủ yếu là lúc trước vẫn luôn thường xuyên liên lạc, cũng đều tương đối quen thuộc đối với lịch trình sắp xếp gân đây của nhau, cho nên bất tri bất giác có thể trò chuyện thật lâu.
Khi Lâm Tịch ăn lẩu luôn thuộc loại có thể ăn liên tục, Lục Ly Bạch hiển nhiên sẽ không có sức chiến đấu này, sau khi anh ăn no thì bắt đầu dùng đũa chung vớt thức ăn cho Lâm Tịch, mãi cho đến khi Lâm Tịch ăn xong một đĩa thịt bò cuốn cuối cùng, hai người lúc này mới rời khỏi quán lẩu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận