Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 297:

Chương 297:Chương 297:
Chương 297:
Lục Ly Bạch: "Lâm Tịch là một diễn viên, đây là công việc của cô ấy, tôi tôn trọng cô ấy, đừng nói là hiện tại hai người chúng tôi còn chưa ở bên nhau, cho dù sau này ở bên nhau, tôi vẫn sẽ ủng hộ cô ấy. Cho nên, cậu có công sức để lo chuyện này thì vẫn nên suy nghĩ thật kỹ về việc quay phim của cậu đi, cậu rảnh rỗi lắm saol"
Tô Kỳ:....
Khá lắm, vốn muốn xem kịch hay, sao còn bị giáo dục ngược lại một phen vậy chứ.
Tuy nhiên, Tô Kỳ nghĩ lại, lời này ngược lại rất giống Lục Ly Bạch mà anh ta biết, đủ lý trí, cũng đủ phong đội
Được rồi, không có náo nhiệt xem nữa, anh ta vẫn nên nhanh chóng tắm rửa đi ngủ thôi, quay một ngày rất mệt mỏi. Sau khi Lâm Tịch trở lại phòng khách sạn, bữa tối tập thể hình mà Vương Tiếu Tiếu gọi cho cô cũng đã tới.
Cô nhìn thịt ức gà nhạt nhẽo vô vị, càng nhớ nhung thịt kho tàu, ôi, chờ sau khi đóng máy, khi trở vê cô nhất định phải ăn hai chén thịt kho tàu lớn!
Chẳng qua là mặc dù Lâm Tịch nhìn bữa cơm tập thể hình này thật sự không có khẩu vị gì, nhưng vì tránh cho buổi tối xuất hiện tình huống đói không ngủ được, cô vẫn quyết định tiêu diệt nó.
Nhưng ngay khi cô chuẩn bị ăn, lại đột nhiên thấy lời mời gọi thoại của Lục Ly Bạch gửi tới, vì vậy cô tiện tay ấn nút nghe.
Giọng nói của Lục Ly Bạch từ đầu dây bên kia truyền tới: "Đang làm gì vậy?
Lâm Tịch gắp một bông hoa Tây Lam, nhíu mày nói: "Đang ăn cơm, không ngon chút nào."
Lục Ly Bạch sửng sốt, lập tức nhận ra nàng đang ăn cơm tập thể hình, trong khoảng thời gian này hai người thường xuyên liên lạc, cũng biết chuyện Lâm Tịch đang khống chế cân nặng.
"Ừ, hay là đổi tiệm khác đi, thức ăn tập thể hình chỗ khác cũng có hương vị không tệ." Lục Ly Bạch đề nghị.
Lâm Tịch theo bản năng lắc đầu: "Không cần, mùi vị nhà hàng này xem như rất ngon, tôi chỉ đơn thuần là không quen ăn cơm tập thể hình thôi."
Hoặc là nói, cô chỉ đơn thuần thèm ăn từng miếng thịt lớn.
Cô cắn một miếng thịt ức gà, vừa ăn vừa ấm ức nói: "Ôi, tôi chỉ muốn ăn thịt kho tàu, thật sự cực kỳ muốn."
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười nhẹ của Lục Ly Bạch: "Anh có một công thức chế biến thịt kho tàu bí truyên, trước kia dì của anh đã dạy cho anh, mọi người nếm thử món này đều nói hương vị cũng không tệ lắm, sau này có cơ hội sẽ làm cho em ăn.”
Lâm Tịch nghe nói như thế ánh mắt nhất thời sáng lên, tay nghề của Lục Ly Bạch lần trước cô đã được chứng kiến qua, phải nói là cực kỳ tốt.
Hơn nữa nghe những lời này của anh, còn là cách làm thịt kho tàu bí truyền, Lâm Tịch không chịu thua kém nuốt một ngụm nước miếng, dường như cô đã nhìn thấy một chén thịt kho tàu màu sắc vàng óng ánh bày ở trước mặt mình.
"Vậy chọn ngày không bằng đụng ngày đi, chờ lần này tôi quay phim xong, nếu như anh cũng ở thành phố B thì chúng ta hẹn nhau đi”
Lục Ly Bạch đương nhiên là không thành vấn đề, trực tiếp đồng ý.
Hai người theo đề tài thịt kho tàu này, lại hàn huyên vê những món ăn khác thêm một lúc, xem như giúp đỡ Lâm Tịch ăn cơm.
Chờ sau khi cô ăn xong bữa cơm tối này, hai người cũng thuận theo đó mà chuyển sang đề tài khác.
"Gần đây em ở đoàn làm phim thế nào, trạng thái quay phim có tốt không?” Lục Ly Bạch thuận miệng hỏi.
Lâm Tịch trả lời: "Cũng được, bây giờ tôi đã thích ứng với nhân vật rồi, lúc quay cũng thuận lợi hơn nhiều."
Lục Ly Bạch trả lời: "À, vậy là tốt rồi. Nhưng lúc anh mới quay phim, cũng không quen lắm, đặc biệt là mỗi lần gặp cảnh thân mật, đều không có cách nào nhập vai.'
Lâm Tịch gật đầu như thật: "Cái này đúng là vậy.
Mỗi lần cô nhìn thấy Tô Kỳ và Tiêu Vận quay cảnh hôn ở đoàn làm phim, cô đều nhịn không được mà cảm khái, hai người này không hổ là diễn viên chuyên nghiệp, trình độ nhập vai này vượt xa tay mơ như cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận