Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 534:

Chương 534:Chương 534:
Chương 534:
Thấy sắp ăn cơm, ba Lâm thu bàn cờ lại, Lục Ly Bạch cũng đứng dậy vào bếp giúp bưng thức ăn.
Trên bàn cơm, người một nhà vui vẻ hòa thuận.
Mà thái độ của ba Lâm đối với Lục Ly Bạch cũng đã thay đổi 180 độ, khen ngợi chàng trai này không ngứớt lời, nói rằng anh là người đáng tin cậy.
Còn nói cái gì, nhìn cách chơi cờ có thể thấy được con người, nhưng bị mẹ Lâm trêu rằng ông chắc chắn thắng nhiều ván cờ.
Nghe nói như thế, Lâm Tịch quay đầu nhìn Lục Ly Bạch một cái, nếu cô nhớ không nhầm, Tiền Tiến đã từng nói rằng Lục Ly BẠch chơi cờ rất giỏi, còn đoạt giải thưởng nào đó.
Trình độ mèo ba chân nghiệp dư của ba cô, xác định có thể thắng? Còn thắng không ít?!
Lục Ly Bạch chỉ cười nhạt, giấu đi sự tự hào của mình.
Sau bữa trưa, hai người lại ở nhà họ Lâm một hồi lâu, Lục Ly Bạch còn chơi lego với Đồng Đông.
Hơn bốn giờ chiều, lúc này hai người mới rời khỏi nhà họ Lâm.
Trên đường, Lâm Tịch đột nhiên quay đầu nhìn về phía trên ghế lái Lục Ly Bạch, bày ra dáng vẻ như muốn hưng sư vấn tội.
"Nói đi, tại sao anh lại gạt ba mẹ em?"
Lục Ly Bạch sửng sốt một chút, khó hiểu nói: "Anh lừa bác trai bác gái lúc nào, em đừng nói linh tinh, phá hủy hình ảnh của anh trong mắt họ."
Lâm Tịch liếc anh một cái, nói: "Anh đừng giả bộ, ba em vừa hỏi nhà anh làm gì, anh rõ ràng giấu giếm, còn nói nhà anh chỉ làm một chút kinh doanh." Đùa sao, nhà họ Lục chỉ làm một chút kinh doanh ư?!
Lục Ly Bạch sờ mũi: “Anh cũng đâu có nói sai, nhà anh đúng là làm kinh doanh mà, còn về việc anh dùng từ một chút, em có thể hiểu là người Trung Quốc khiêm tốn."
Lâm Tịch hừ lạnh một tiếng, không nói gì, chỉ lắng lặng nhìn chằm chằm anh.
Lục Ly Bạch yên lặng thở dài, giải thích: "Thật ra, anh cũng không thể trách được, anh chỉ nghĩ rằng, có thể gia đình em sẽ không thích những người trong giới của nhà anh."
Lâm Tịch bối rối, ba mẹ cô không muốn gặp người giàu có?
Cô không hiểu hỏi: "Anh lấy kết luận này từ đâu ra?”
Lục Ly Bạch quay đầu, yên lặng nhìn cô một cái: ˆEm nói xem?”
Lâm Tịch nghẹn lời, được rồi, có vẻ như anh rút ra kết luận từ cô.
Lục Ly Bạch nghĩ rằng cô có thành kiến với môi trường sống trước đây của mình, nhưng thực ra môi trường sống ở kiếp trước không có liên quan gì đến kiếp này.
Nhưng không thể không nói, Lục Ly Bạch lần này coi như chó ngáp phải ruồi.
Ít nhất theo hiểu biết của Lâm Tịch vê ba mẹ mình, nếu họ biết nhà Lục là tập đoàn Lục thị nổi tiếng ở thành phố B, chắc chắn sẽ lo lắng vê Lục Ly Bạch.
Dù sao, trong lòng ba mẹ cô, nhiều cậu ấm con nhà giàu chỉ thích tìm các nữ diễn viên trong làng giải trí để vui chơi qua đường.
"Vậy anh có nghĩ tới, sau này nếu bọn họ biết sự thật thì làm sao bây giờ?"Lâm Tịch hỏi.
Lục Ly Bạch nhíu mày, có chút tự tin nói: "Yên tâm đi, anh đã tính toán kỹ rồi, kế tiếp anh sẽ dân dần tiết lộ, để họ chấp nhận và quen thuộc, tất nhiên, điều này cần có thời gian."
Ví dụ như, anh bây giờ nói nhà mình làm một chút kinh doanh, sau này sẽ nói thêm một chút, cứ thế tiếp tục, từng chút một, dân dần mở rộng khả năng chấp nhận của họ, đến một ngày họ sẽ quen thôi.
Lục Ly Bạch nghĩ một lúc rồi bổ sung: "Giống như kiểu nước ấm nấu ếch, em có nghe qua chưa?”
Lâm Tịch: “...
Ặc... Không hiểu sao cô lại cảm thấy chiêu này có chút quen thuộc?!
Sau khi về đến nhà, Lâm Tịch ngồi trong phòng khách ngây ngốc.
Cô càng nghĩ càng thấy không đúng, luôn cảm thấy rằng chiêu nước ấm nấu ếch của Lục Ly Bạch, cô có lẽ cũng từng trải qua.
Lục Ly Bạch nhìn bộ dạng không yên lòng của cô, hỏi: "Em làm sao vậy?"
Lâm Tịch liếc anh một cái, vẻ mặt hồ nghi nói: “Lục Ly Bạch, anh nói thật cho em biết, anh dùng chiêu nước ấm nấu ếch với ba mẹ em, có phải từng dùng với em không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận