Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 289:

Chương 289:Chương 289:
Chương 289:
Sau khi ra cửa, Tiểu Từ đã gọi xe ngay tại cửa, hai người trực tiếp lên xe, Lục Ly Bạch trước khi rời đi còn tiện đường đưa Lâm Tịch vê khách sạn.
Trên xe, Lâm Tịch không khỏi oán giận nói với Lục Ly Bạch: “Đã nói bữa này tôi mời, sao anh lại trả hóa đơn trước.'
Lục Ly Bạch cười cười, nói: Lúc đưa Tô Kỳ ra cửa, cậu ta muốn đi trả tiền, tôi không cho, cho nên thuận tay trả luôn.”
Lâm Tịch vừa nghe, vội vàng nói: “Đã nói tôi mời khách, vậy khẳng định không thể để Tô Kỳ trả tiên, may mắn anh ngăn cản anh ấy."
So với việc để Tô Kỳ trả tiên, Lâm Tịch vẫn có thể chấp nhận việc Lục Ly Bạch trả tiền hơn, dù sao quan hệ giữa cô và Tô Kỳ không thân thiết như vậy, đã nói mình mời khách, kết quả lại để cho người ta trả hóa đơn, rất xấu hổ.
Ai, cũng là cô sơ suất, không trả hoá đơn trước, chủ yếu là ai cũng không nghĩ tới việc Tô Kỳ mới ăn một nửa đã rời đi.
Lục Ly Bạch khẽ gật đầu, dường như nghe ra ý của Lâm Tịch, đáy mắt không khỏi tràn ra nụ cười.
Lâm Tịch nói: "Vậy lần sau về thành phố B, tôi sẽ mời anh."
Lục Ly Bạch cười cười, trả lời: "Được."
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau Lâm Tịch đã đi tới đoàn làm phim từ sớm, cô vừa tới phòng nghỉ đã nhìn thấy Tiêu Vận đang trang điểm tạo hình.
Điều kiện của đoàn làm phim có hạn, cả nam nữ chính và diễn viên đều dùng chung một phòng nghỉ lớn.
Tiêu Vận cười chào hỏi: "Tịch Tịch, đã trở lại rồi sao." "Đúng vậy, chị Tiêu, chị ăn điểm tâm chưa có muốn ăn một chút không?"Lâm Tịch giơ điểm tâm trong tay lên, hỏi.
Tiêu Vận khoát tay: "Không được không được, vừa mới ăn xong một phần, người đại diện của tôi còn kêu tôi giảm béo."
Lâm Tịch dừng lại, nhìn bữa sáng sang trọng trong tay, vẻ mặt khó xử: “Ai, người đại diện của tôi hôm qua còn dặn đi dặn lại, cũng bảo tôi giảm béo, nói là tạo hình phim cổ trang nếu béo thì lên hình sẽ rất khó coi."
Kết quả thì sao, đêm qua đã ăn một bữa lẩu lớn, sáng sớm hôm nay nếu như lại ăn phân bữa sáng xa hoa này, có phải có chút quá đáng không nhỉ.
Nếu béo lên thì tạo hình phim cổ trang sẽ khó coi, Tiêu Vận ngược lại rất đồng ý, trước đó cô ấy đã nếm qua thiệt thòi về phương diện này một lần, kết quả sau khi phim phát sóng thì đã bị toàn mạng trào phúng, khiến cho cô ấy đã có bóng ma tâm lý.
Vì thế, Tiêu Vận xuất phát từ thiện ý không tiếc đem lịch sử đen tối của mình nói cho Lâm Tịch nghe, khiến cô nhất thời cảm thấy bữa sáng trong tay không còn thơm nữa.
Vừa lúc Tô Kỳ cũng bước vào, Lâm Tịch vội hỏi: "Anh ăn sáng chưa, tôi có thể chia cho anh một nửa."
Tô Kỳ liếc nhìn bữa sáng trong tay cô, vẻ mặt ghét bỏ nói: "Không cân, lượng calo quá cao, bữa sáng tôi cũng không dám ăn như vậy, nam nghệ sĩ cũng phải giữ dáng người chứ."
Lâm Tịch: “...
Được rồi, về việc tu dưỡng bản thân của nghệ sĩ thì cô vẫn cần phải tăng thêm một bước.
Cuối cùng, Lâm Tịch vẫn không làm bộ làm tịch, chỉ ăn nửa phần điểm tâm, còn lại một nửa thì chia cho một vị nhân viên công tác chưa ăn điểm tâm ở đoàn làm phim, tóm lại cũng không hề lãng phí.
Sau khi ăn xong điểm tâm, Lâm Tịch cũng bắt đầu trang điểm tạo hình, hôm nay phần diễn của cô không ít, cho nên cô vừa trang điểm vừa bớt chút thời gian xem kịch bản.
Bầu không khí trong đoàn làm phim rất tốt, đạo diễn chuyên tâm quay phim, diễn viên cũng không lục đục với nhau, mọi người ai làm việc nấy đi, ở chung đều rất nhẹ nhàng.
Quả nhiên đúng như Lâm Tịch dự đoán, phần diễn kế tiếp đối với cô mà nói mới thật sự là khiêu chiến.
Sau khi gập ghênh quay xong một ngày, Lâm Tịch chỉ cảm thấy thể xác và tỉnh thân đều mệt mỏi, cảm xúc của nhân vật này dao động quá lớn, cô diễn cũng phải cố hết sức.
Phần lớn cảnh diễn hôm nay của cô đều diễn chung với Tống Phóng, ngay trong lúc không ngừng đối diễn với nhau, hai người ở chung cũng càng ngày càng tự nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận