Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 152:

Chương 152:Chương 152:
Chương 152:
[Có chút bất ngờ, chữ viết tuy rằng không phải nghệ thuật ký tên mà minh tinh thường dùng nghệ, nhưng đặt bút cứng cáp có lực, ngòi bút dứt khoát, được rất đẹp mắt. |
[Cũng không phải sao, bên trong một mớ chữ ký không thể phân biệt nổi ai với ai, cái tên Lâm Tịch này còn rất nổi bật. |
[Ông nội tôi ở bên cạnh nói, bút pháp này tinh xảo cứng cáp, hình chữ giãn ra, có thể thấy được là một người khí thế vững vàng. Ì
Lục Ly Bạch ở một bên tự nhiên cũng chú ý tới tình huống bên phía Lâm Tịch, khi nhìn thấy chữ ký của cô, đáy mắt không khỏi hiện lên vẻ bất ngờ.
Hai người ký tên xong, xoay người đưa lưng về phía bảng ký tên, sau khi sắp xếp xong tư thế, thì chụp ảnh ở khu truyền thông cách đó không xa.
Mọi người ở khu truyền thông nhìn hai người, trong lòng không khỏi cảm khái, tạo hình một đen một trắng hòa lẫn vào nhau, nhìn cũng quá xứng đôi.
Còn nữa, nhan sắc của hai người thật sự quá tuyệt vời.
Đêm nay trong trường hợp này, có thể được mời tới đều là công ty truyền thông có chút nổi danh, mà còn là đỉnh lưu giống như Lục Ly Bạch, tất nhiên là khách quen của mấy bên truyên thông này, cho nên, lúc này mấy người bên khu truyền thông đều không hẹn mà gặp, cùng hướng ống kính về phía Lục Ly Bạch.
Mà Lục Ly Bạch bởi vì khuôn mặt được khen là "thân nhan" và khí chất cao quý không giống người thường của mình, trong giới vẫn luôn có danh hiệu "sát thủ chụp ảnh chung”, bất kể là minh tinh nam hay minh tinh nữ chụp ảnh chung với anh, cơ bản đều trở thành cảnh nền, bị dìm không ít.
Nhưng lúc này khi mọi người giơ máy quay phim, nhìn Lâm Tịch trong ống kính đứng ở bên cạnh Lục Ly Bạch, trước mắt không khỏi sáng ngời, vậy mà cô lại không hề kém hơn chút nào.
Hai người cứ đứng tuỳ ý như vậy, mỗi một khung hình đều tựa như một tấm poster thời thượng, quả nhiên là nhan sắc đỉnh cấp, không sợ hãi.
Trong lòng anh quay phim cảm khái vạn phần, trong tay lại không có chút trì hoãn nào, chụp ảnh đến say sưa, làm như sợ bỏ qua một phút nào.
Bên cạnh truyền hình trực tiếp, khu bình luận càng phát điên rồi.
[Nhan sắc của hai người này sự tôn tại chân thực sao, ông trời quá thiên vị mà, trai tài gái sắc tôi nói cũng chán rồi]
[A a a, xác nhận qua ánh mắt, đều là nhan sắc tôi trèo cao không tới, thế này cũng quá xứng đôi rồi, cho nên xin hai người lập tức khóa chết với nhau, chìa khóa tôi muốn nuốt vào. ]
[Nếu tôi nói, chỉ cần nhìn vê phía mặt của hai người này, tôi đã bắt đầu nghĩ tên cho con của bọn họ, mấy người có tin không?]
[Tôi cũng bắt đầu nghĩ, chó cuồng nhan sắc chính là như vậy, không sợ hãi!]
[Cười chết, lần này cư dân mạng bắt đầu phát điên gì vậy, người ta cần đến mấy người nghĩ tên?]
[Chị gái lâu trên, CP nhìn nhau thấy ghét hoan nghênh gia nhập, chỉ cần nhìn hai khuôn mặt này, nhảy hố tuyệt đối không thiệt thòi!]
[Chẳng lẽ không có ai phát hiện hai người này thậm chí ngay cả khí chất cũng siêu hợp sao, đều là dáng vẻ cao quý lạnh lùng. ]
So với sự kích động của cư dân mạng, Lâm Tịch thân là một trong những đương sự, lúc này đã có nỗi khổ nói không nên lời.
Thật ra, trước khi đến cô đã làm một số bài tập, ví dụ như làm thế nào để chụp ảnh trước mặt giới truyên thông, làm thế nào để đi trên thảm đỏ ung dung vân vân.
Thế nhưng, ngàn tính vạn tính của cô vẫn bỏ sót một điểm, đó chính là: Tần suất nhấp nháy chết tiệt của đèn flash truyền thông!
Không khoa trương chút nào, trong nháy mắt Lâm Tịch thiếu chút nữa đã cảm thấy mình bị mùi
Cứ như vậy, cô cố gắng chống đỡ một hồi lâu, nhưng cuối cùng thật sự là không chịu nổi, chỉ có thể giơ tay lên che mắt.
Nhưng đồng thời, ngay khi Lâm Tịch giơ tay lên trong nháy mắt, một bàn tay khác cũng chắn ở trước mắt của cô, là tay Lục Ly Bạch.
Cô theo bản năng quay đầu nhìn sang, mà Lục Ly Bạch lúc này cũng đang nhìn cô: 'Cô không sao chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận