Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 358:

Chương 358:Chương 358:
Chương 358:
[Không, chị em lầu trên à, cậu đánh giá cao anh ta rồi, nhìn câu hỏi là biết chưa tán tỉnh, hơn nữa cũng không biết tán thế nào, cười chết mất thôi]
[Không được, tôi phải vào siêu thoại của chúng ta hét lên, báo cho mọi người biết anh này lại đăng Weibo rồi, vui một mình không bằng vui cùng mọi người... |
Đọc xong những bình luận này, Lục Ly Bạch bị chọc tức không ít, những fan CP này thật sự rất độc mồm.
Tuy nhiên, may mắn là có một số người ngoài việc chọc tức cũng bắt đầu nghiêm túc đưa ra gợi ý cho Lục Ly Bạch.
[Tán tỉnh à, cái này tôi biết, quan trọng là ánh mắt, hiểu không, chính là kiểu ánh mắt nhìn đối phương mà như kéo ra được sợi tơ ấy. ] [Chủ blog đẹp trai không, nếu đẹp thì có thể xem xét sử dụng sắc đẹp để cám dỗ, cách này đơn giản mà thô bạo nhất. ]
[Tán tỉnh sao có thể thiếu những lời tán tỉnh ngọt ngào, hiện giờ cái này rất hot, nhiều fan khi gặp idol cũng dùng chiêu này, tán phát là trúng ngay. ]
Nhìn đến đây, Lục Ly Bạch không khỏi dừng lại một chút, bình luận này được rất nhiều lượt thích, còn nói tán phát là trúng ngay, có vẻ có thể thử xem.
Vì thế, anh không rõ ràng lắm mà hỏi dưới bình luận đó: "Lời tán tỉnh ngọt ngào là gì?”
Thấy chủ topic đáp lại, lần này tất cả mọi người sôi trào lên,
- ƑEm cảm thấy anh thích hợp mặc quần áo gì nhất?" - " u phục?" - "Không, bị em chinh phục!']
[Em có thể cười với anh một chút không, cà phê của anh quên thêm đường rồi. |
[Nhớ kỹ, đừng để anh gặp lại em, nếu không anh gặp một lần, thích một lần. ]...
Lục Ly Bạch nhíu mày, ghét bỏ ném điện thoại sang một bên, cái này là cái gì chứ, vừa nhìn đã thấy không đáng tinl
*
Sáng sớm hôm sau, khi Lâm Tịch đến đoàn làm phim, Lục Ly Bạch đã đang làm tóc và trang điểm.
"Chào buổi sáng." Lâm Tịch chào hỏi.
Lục Ly Bạch cười: 'Chào.'
Điều kiện của đoàn phim có hạn, phòng nghỉ hay phòng trang điểm đều là vài diễn viên dùng chung một phòng, từ khi bắt đầu quay, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch luôn ở chung một phòng.
Sau khi Lâm Tịch tới, thợ trang điểm chờ bên cạnh bắt đầu bận rộn.
Hai người rất nhanh hoàn thành việc làm tóc và trang điểm, chuyên viên trang điểm cũng rời khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại Lục Ly Bạch và Lâm Tịch.
Lục Ly Bạch giả vờ 'khự' hai tiếng, thành công hấp dẫn sự chú ý của Lâm Tịch.
"Sao vậy, cổ họng không thoải mái?" Lâm Tịch khó hiểu hỏi.
Lục Ly Bạch lắc đầu: "Không sao."
Anh do dự một hồi lâu, mới hỏi: "Em cảm thấy anh thích hợp mặc quân áo gì nhất?"
Lâm Tịch liếc anh một cái, trả lời: "Quân áo thoải mái đi."
Lục Ly Bạch làm như hạ quyết tâm rất lớn: "Không! Là bị..."
Nhưng khi nói đến một nửa, đối diện với ánh mắt của Lâm Tịch, anh lại không thể nói ra nửa câu còn lại.
Lâm Tịch thắc mắc: "Là gì?"
Lục Ly Bạch: 'Là... âu phục."
Lâm Tịch trừng mắt nhìn, không hiểu lắm, anh biết mà còn hỏi cô làm gì.
Anh nhìn ly cà phê trong tay, cắn răng nói: "Em có thể cười với anh một chút không, cà phê của anh quên thêm đường rồi.
Lâm Tịch: ˆ...
Cái gì vậy?
Lục Ly Bạch không phải là trúng tà chứ!
Nhìn Lâm Tịch bày ra vẻ mặt 'Anh không sao chứ: nhìn mình, trong mắt Lục Ly Bạch lóe lên vẻ buồn bực.
Những kia cp fan quả nhiên không đáng tin cậy, anh không nên mù quáng tin tưởng, giờ thì hay rồi, Lâm Tịch chắc sẽ coi anh như kẻ thần kinh.
"Tôi, tôi muốn hỏi, nếu có ai nói với cậu những lời như vậy, cậu sẽ trả lời thế nào?” Lục Ly Bạch nói.
Lâm Tịch "A' một tiếng, sửng sốt nửa ngày mới kịp phản ứng, thì ra là như vậy.
Cô nghĩ mãi không hiểu vì sao sáng nay Lục Ly Bạch lại kỳ lạ như vậy, nhìn thế này chắc là bị ai đó tán tỉnh rồi.
Lâm Tịch cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Lục Ly Bạch bị fan tán tỉnh, trước đây có lần cô ở sân bay gặp fan đưa tiễn, fan nhà cô cũng nói cho cô những lời tâm tình tương tự, chỉ có điều lúc ấy cô không kịp phản ứng, sau đó vẫn là sau khi lên máy bay, Tiếu Tiếu mới phiên dịch cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận