Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 460:

Chương 460:Chương 460:
Chương 460:
Nghe được là việc này, Tiếu Tiếu gật gật đầu, bắt đầu nghiêm túc đánh giá.
"Ừm... Thật ra có hơi quá một chút, so với phong cách bình thường của em thì có phân phóng đại."
Lâm Tịch: ”...
Vừa rồi không phải cô ấy dặn đi dặn lại rằng nhất định phải khoa trương một chút saol
Không phải, tên quân sư quạt mo này rốt cuộc có đáng tin hay không vậy.
Tiếu Tiếu dường như cũng nghĩ tới lời mình vừa nói, vội vàng nói: 'Chẳng qua là em cũng đừng lo lắng, thông qua phản ứng vừa rồi của thây Lục, anh ấy hẳn là không phát hiện ra gì đâu."
Chỉ lo dỗ người mà, làm sao có thời gian rảnh rỗi phát hiện sơ hở gì chứ.
Đây cũng là điểm khiến Tiếu Tiếu cảm thấy thích thú nhất, không phải là vì diễn xuất của Lâm Tịch quá xuất sắc, mà là vì Lục Ly Bạch toàn tâm toàn ý không muốn cô buồn.
Hu hu hu hu, Lục Ly Bạch là kiểu bạn trai thân tiên gì vậy.
Lâm Tịch gật đầu, thực ra cô cũng thấy Lục Ly Bạch không giống như phát hiện ra điều gì đó, nên cũng yên tâm hơn.
Nhưng, lừa được Lục Ly Bạch mới chỉ là bước đầu, đồng thời phải nắm bắt được tình hình của anh mới được.
Nếu không, đến lúc đó xảy ra chuyện gì, hai người lại lạc nhau, Lục Ly Bạch đến đây, cô lại đến chỗ anh, nghĩ đến cảnh đó đã thấy hài hước rồi.
Vì thế, Lâm Tịch quyết đoán mua chuộc Tiên Tiến và Tiểu Từ làm nội tuyến của cô, như vậy nếu có tình huống gì thì cô cũng có thể biết trước tiên, mới có thể đảm bảo mọi thứ hoàn hảo.
Hai người này ngược lại rất dễ nói chuyện, sau khi nghe xong kế hoạch của Lâm Tịch, lập tức đáp ứng.
Không còn cách nào khác, ai bảo nghệ sĩ của họ lại là người bị Vợ quản nghiêm cơ chứ, cho nên, đối với yêu câu của bà chủ tương lai, chắc chắn là họ sẽ ủng hộ vô điều kiện rồi.
Hơn nữa, việc Lâm Tịch tạo bất ngờ cho Lục Ly Bạch này, bất kể là anh Tiền hay là Tiểu Từ, bọn họ cũng đều rất vui vẻ.
Mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ đến ngày sinh nhật của Lục Ly Bạch.
Chẳng qua là trước thời gian đó Lâm Tịch quả thật mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc.
Vai diễn của cô trong bộ phim này từ đầu đã rất nặng, cộng thêm việc phải bù lại những cảnh quay trong hai ngày xin nghỉ phép, nên cô thường phải làm việc rất khuya mới xong.
Nhưng cũng chính bởi vì như thế, Lục Ly Bạch mới không hoài nghi lời nói của Lâm Tịch, chỉ cho rằng cô thật sự không xin nghỉ được.
Buổi sáng sinh nhật Lục Ly Bạch, Lâm Tịch còn bận quay phim ở đoàn làm phim.
Để tránh bị nghi ngờ, sáng sớm khi trang điểm tại đoàn phim, cô còn chụp một tấm ảnh tự sướng đăng lên vòng bạn bè, tạo ra giả vờ rằng mình đang ở đoàn phim.
Sau khi quay xong một cảnh đối diễn với Trình Giản, hai người ngồi ở một bên nghỉ ngơi.
Trình Giản hỏi: "Nghe nói buổi chiều cô muốn xin nghỉ hả?"
Lâm Tịch uống một ngụm nước, trả lời: "Ừ, xin nghỉ hai ngày, ngày kia sẽ quay lại." Trình Giản liếc cô một cái, cười ha hả nói: "Ôi chao, vậy hôm nay cô xin nghỉ thật khéo đấy.
Lâm Tịch giật mình, làm bộ nghe không hiểu: "Sao vậy, khéo cái gì chứ?"
Trình Giản cười cười: "Cô nghĩ khéo gì chứ, chuyện sinh nhật của Lục Ly Bạch đang hot trên Weibo kìa, đúng lúc này lại xin nghỉ, cô tự nói xem có khéo không?”
Lâm Tịch thở dài, làm như bất đắc dĩ nói: "Ai, biết làm sao được, ai mà biết lại trùng hợp như vậy, chẳng lẽ tôi phải hoãn công việc của mình chỉ để tránh nghi ngờ sao?”
Trình Giản cũng không phải thật sự muốn dò xét cái gì, vốn là thuận miệng nói một chút, nên cũng không nhắc lại chuyện này.
"Cũng đúng, nghề của chúng ta vốn đã nhiều thị phi, nếu thật sự lúc nào cũng phải lo tránh hiêm nghỉ, vậy cuộc sống này thật đúng là không thể tiếp tục được.
Lâm Tịch cười cười, không nói gì nữa.
Thực ra cô cũng đã nghĩ đến vấn đề này, việc xin nghỉ vào ngày sinh nhật của Lục Ly Bạch có phân gây chú ý, nhưng như Trình Giản vừa nói, chẳng lẽ vì tránh nghỉ ngờ mà phải bỏ qua công việc của mình sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận