Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 103:

Chương 103:Chương 103:
Chương 103:
Nhìn thoáng qua nhà hàng Tây được trang trí sang trọng và tinh tế không xa, Lâm Tịch bóp bóp phong bì đựng kinh phí của hai người trong tay, nhìn vê phía nhân viên công tác của tổ tiết mục hỏi: "Đợi lát nữa ăn cơm nếu kinh phí không đủ, tổ tiết mục có thể thanh toán không?”
Cô đại khái khá hiểu mức tiêu dùng của nhà hàng này, cô có thể xác định, với phân kinh phí hạn hẹp này của bọn họ thì tuyệt đối không đủ cho cô và Lục Ly Bạch đi vào ăn một bữa.
Nhân viên công tác rõ ràng cảm thấy sửng sốt, giống như không nghĩ tới Lâm Tịch sẽ hỏi vấn đề này.
Cô ta chần chừ một chút, quay đầu nhìn lên biển hiệu của nhà hàng Tây, lắc đầu trả lời: "Đắt quá, không trả nổi."
Lâm Tịch nhíu nhíu mày, cô nghiêm túc suy nghĩ, ăn một bữa cơm mình không thích, còn phải trả tiền, việc này thấy thế nào cũng không có lời, càng không cần thiết.
Vì vậy, cô bày ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Lục Ly Bạch: "Nếu không, chúng ta tách ra ăn nhé?”
Lục Ly Bạch dừng lại, nói: "Không cân dùng kinh phí, tôi có thẻ hội viên, có thể trực tiếp trả tiền."
Lâm Tịch vẫn lắc đầu: "Tôi vẫn muốn đi ăn những món ăn vặt kia, đã lâu không ăn, tôi thèm.”
Lục Ly Bạch cũng không muốn miễn cưỡng nữa, vì thế gật đầu: "Vậy chúng ta chia nhau ăn cơm trước, ăn xong sẽ liên lạc sau.'
"Được." Lâm Tịch nói: " Nếu muốn tách ra, chúng ta chia kinh phí trước đi, lát nữa anh cân tiên cũng tiện."
Lúc này trên người Lục Ly Bạch quả thật không mang điện thoại di động cũng không mang tiền, cho nên không từ chối, thế là hai người bắt đầu chia tiên ngay giữa đường như chia chiến lợi phẩm.
Nhân viên công tác bên cạnh thấy thế thâm nghĩ không ổn chút nào, bọn họ chính là CP, tại sao vừa mới bắt đầu đã tách nhóm, chuyện này làm tròn lên một chút không phải là hủy CP ngay giữa đường saol
Vì thế, nhân viên công tác chỉ có thể vội vàng gọi điện thoại cho Chu Khải kịp thời báo cáo tình huống, đương nhiên, ngoại trừ báo cáo ra, quan trọng nhất là...
"Đạo diễn Chu, chúng ta mỗi tổ chỉ có một người quay phim, hiện tại hai người tách ra, sau đó làm sao quay tiếp?"
Chu Khải một tay câm điện thoại, một tay xoa xoa mi tâm, một ngày rồi một ngày, hai người này sớm muộn gì cũng làm ông ta bị đau tim mà chất. "Đừng vội, phố đi bộ đó không xa lắm, tìm cách kéo dài thời gian một chút, tôi sẽ gửi thêm một máy quay qua đó ngay."
Nhân viên công tác vội vàng đồng ý, sau khi nói đơn giản tình huống với hai người, lại phải bận rộn thương lượng với quản lý nhà hàng về việc quay phim trong nhà hàng.
Những nơi như phố ăn vặt này, việc quay phim đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng loại nhà hàng Tây như Lục Ly Bạch đã chọn, nếu tổ tiết mục muốn đi vào quay phim, nhất định là phải thương lượng trước với nhà hàng, nếu không sẽ bị ngăn lại ở cửa.
Quản lý nhà hàng ngay từ đầu còn có chút do dự, cũng may đối phương vừa nghe là Lục Ly Bạch, lập tức đồng ý, không hề nói gì về việc gọi xin phép trụ sở chính.
Đùa à, loại người như Lục Ly Bạch mời cũng không nhất định mời được, bây giờ có cơ hội quảng cáo miễn phí, sao có thể bỏ qua được.
Đại khái khoảng hơn mười phút sau, máy quay do Chu Khải sắp xếp cuối cùng cũng được đưa tới, vì vậy, hai người Lâm Tịch và Lục Ly Bạch cứ tách ra như vậy, một người vào nhà hàng cao cấp, một người vào phố ăn vặt.
Trong số các nhân viên công tác của tổ tiết mục ngoại trừ một anh trai quay phim đi theo Lục Ly Bạch đến nhà hàng, những người khác đều đi theo Lâm Tịch đến phố ăn vặt.
Đừng hỏi tại sao, đơn giản chỉ là vì kinh phí của bọn họ cũng không đủi
Nhưng mọi người vẫn không thể không thừa nhận, so với nhà hàng Tây cao cấp, dạ dày của bọn họ vẫn thích hợp với đồ ăn vặt bên đường hơn.
Đặc biệt là từ sau khi Lâm Tịch tiến vào lập tức không nhàn rỗi, nào là đậu hủ thúi, bánh tráng nướng, thịt nướng... Mỗi quầy hàng cô đều muốn ghé thăm một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận