Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 127:

Chương 127:Chương 127:
Chương 127:
Đương nhiên, Lục Ly Bạch và Mạnh Vân Nhân đã biết trượt tuyết thì không cần.
Chỉ thấy sau khi hai người này vận động làm nóng người trước khi trượt tuyết xong thì đã bắt đầu trực tiếp chạy như bay vào sân trượt tuyết, đày đám gà mờ như Lâm Tịch cảm thấy hâm mộ vô cùng, bọn họ cũng rất muốn trượt điêu luyện như vậy.
Nhưng không có cách nào khác, bọn họ là những người ngay cả đứng cũng không vững, cũng cũng chỉ có thể nhìn từ xa, người xem trong phòng truyên hình trực tiếp cũng có cảm giác như vậy, quá đã mắt.
[Cảm giác Mạnh Vân Nhân thật lợi hại nha, trượt tuyết trên sân trượt tuyết rất nhẹ nhàng. |
[Đậu mái! Lục Ly Bạch vừa rồi là kỹ năng ảo ma gì thế, má ơi, dáng vẻ thật chuyên nghiệp. |
[Anh trai nhà chúng tôi rất thích trượt tuyết, lúc trước trên weibo cũng từng đăng ảnh anh ấy trượt tuyết. ]
[Là tôi nhìn lâm sao, sao cảm giác Mạnh Vân Nhân cứ chuyển động xung quanh người Lục Ly Bạch vậy?]
[Hình như đúng là vậy thật, mọi người nhìn mà xem, vừa rồi Lục Ly Bạch rõ ràng đã tránh được, Mạnh Vân Nhân lại trượt qual]
[A a a a, phiên muốn chết, sân trượt tuyết lớn như vậy, cô không thể đi nơi khác trượt được sao?]
Chuyện mà người xem trong phòng truyền hình trực tiếp còn có thể phát hiện thì khách mời và đạo diễn ở hiện trường đương nhiên cũng đã sớm phát hiện.
Tâm tư của mọi người khác nhau, đạo diễn đừng bên cạnh nhìn hai người, đột nhiên đầu óc khẽ động.
Chờ sau khi Lục Ly Bạch và Mạnh Vân Nhân trở về, hai người vừa đứng lại, đạo diễn lập tức đi tới.
"Thầy Lục, cô Mạnh, lúc nấy nhìn dáng vẻ hai người trượt tuyết trông rất chuyên nghiệp, hai người xem thử có hứng thú cùng nhau trượt một lúc không?”
[Tôi đã thấy rất nhiều nam nữ khi cùng nhau trượt tuyết đều tay trong tay đấy, tổ tiết mục đây không phải là muốn hủy CP đấy chứ. ]
[Mẹ ơi, kích thích như vậy sao, Mạnh Vân Nhân và Lục Ly Bạch? Vậy Lâm Tịch và Tống Phóng làm sao bây giờ?]
[Hẳn là không nghiêm trọng như vậy, tôi cảm thấy tổ tiết mục chỉ à đơn thuần muốn cho hai người hợp tác biểu diễn một đoạn trượt tuyết, dù sao những người khác cũng không phải biết trượt tuyết. | Hai mắt Mạnh Vân Nhân sáng ngời, cô ta đương nhiên biết đây là cơ hội tốt ngàn năm có một, vì thế chủ động tiến lên nói: "Tôi thì không có vấn đề, thầy Lục, anh cảm thấy thế nào?"
Lục Ly Bạch nhíu mày, làm như suy nghĩ một chút, nói: “Được, vậy so tài một trận đi.'
Mọi người: 222”
So tài cái gì?
Chẳng lẽ là bọn họ hiểu lầm nồi, không phải để cho hai người hợp tác biểu diễn trượt tuyết hai người sao?!
So với khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp, những khách mời khác ở hiện trường kỳ thật hiểu rõ ý đồ của đạo diễn hơn, đây là một tiết mục tình yêu, lại là ở sân trượt tuyết, việc này không phải quá rõ ràng sao.
Lục Ly Bạch lại không cảm thấy có gì không đúng, mà mang vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía đạo diễn, hỏi quy tắc thi đấu: "Mọi người định thi đấu như thế nào?”
"Hay là nói, đơn thuần chỉ là so sánh tốc độ trượt?"
Đạo diễn: "..."
[Lục Ly Bạch thật sự nghiêm túc sao, nếu như tôi không hiểu lầm, thứ đạo diễn người ta muốn chính là bắt được cảm giác lãng mạn khi hai người trượt tuyết vào ống kính, nhưng trong mắt của anh ấy lại dường như chỉ có thi đấu?]
[Ha ha ha, tôi cười chết đi được, Lục Ly Bạch muốn so thắng bại cũng không còn ai dám so. ]
[Đạo diễn: Đời này chưa từng im lặng như vậy!]
[Fan của Lục Ly Bạch có ở đây không, mau giải thích một chút, thân tượng nhà cậu thật sự thẳng thắn như vậy sao?]
[Bạch trà đây, để cho mọi người chê cười rồi, anh trai nhà chúng ta có đôi khi hơi không hiểu phong tình. ]...
Lục Ly Bạch rõ ràng cảm giác bâu không khí hiện trường có chút không đúng, nhưng anh quả thật không nhận ra xảy ra vấn đề ở chỗ nào.
Anh theo bản năng quay đầu nhìn về phía Lâm Tịch, dùng ánh mắt hỏi cô đã xảy ra chuyện gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận