Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 281:

Chương 281:Chương 281:
Chương 281:
Tô Kỳ vò đầu bứt tai suy nghĩ một ngày, vẫn không nghĩ ra một chút đầu mối nào. Nhưng ngay khi anh ngổn ngang trăm mối vẫn không có cách giải, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ hoang đường, có lẽ là Lục Ly Bạch tới đây vì Lâm Tịch?
Dù sao ở đoàn làm phim bọn họ, Lục Ly Bạch ngoại trừ quen biết anh ta ra, người quen thuộc mà có thể có chút quan hệ cũng chỉ có Lâm Tịch thôi.
Hơn nữa lúc trước ở công ty, khi bọn họ đụng phải Lâm Tịch vào lần đó, lúc ấy nghe nói Lục Ly Bạch vậy mà mang Lâm Tịch đi thăm phòng âm nhạc của mình, Tô Kỳ cũng đã rất kinh ngạc.
Với sự hiểu biết của anh ta về Lục Ly Bạch, phòng âm nhạc hoàn toàn thuộc vê khu vực riêng tư của anh, mà anh lại là một người cực kỳ quan tâm đến khu vực cá nhân riêng tư của mình, nếu như không phải chính anh cam tâm tình nguyện dù cho tổ tiết mục yêu cầu, thì anh cũng sẽ không dẫn bất cứ ai đến đó, nhưng mà anh lại dẫn theo Lâm Tịch đi qua đó hết lần này tới lân khác.
Lục Ly Bạch hiển nhiên cũng không muốn gạt Tô Kỳ, nhìn anh ta một cái, khẽ gật đầu.
Tô Kỳ: ”....
Chết tiệt! Không phải như anh ta nghĩ chứ.
Lục Ly Bạch thích Lâm Tịch?!
"Ừ, tôi đang theo đuổi cô ấy." Lục Ly Bạch đi thẳng vào vấn đề.
Tuy rằng đoán được, nhưng khi chính tai nghe được thì anh ta vẫn rất khiếp sợ, Tô Kỳ trực tiếp đứng lên từ sô pha, đi tới đi lui trong phòng khách, giống như đang cố gắng tiêu hóa tin tức này.
Trời ơi, đây chính là Lục Ly Bạch đấy, hai người quen biết đã nhiều năm, anh lúc nào nhìn thanh tâm quả dục, không nghĩ tới cũng có một ngày lại có mối tình đầu như vậy, ngạc nhiên thật đấy.
"Vậy cậu trực tiếp tới thăm ban của Lâm Tịch là được rồi, còn quanh co lòng vòng mượn danh nghĩa tới thăm tôi làm gì. Tô Kỳ nghi hoặc nói.
Lục Ly Bạch dừng một chút, trả lời: "Bị người ta chụp được thì sẽ có ảnh hưởng không tốt với cô ấy.'
Tô Kỳ: ”...
Lục Ly Bạch thanh cao, mà lại coi anh ta là công cụ!
"Không phải chứ, tôi nói nói cậu nghe này, cậu có từng nghĩ tới, cậu đối xử với tôi như vậy là ổn rồi sao, chẳng lẽ cậu không sợ truyên thông đưa tin xấu về hai chúng ta sao?”
Lục Ly Bạch ghét bỏ nhìn anh ta: "Tôi mà để mắt tới cậu sao?"
Tô Kỳ vừa nghe lời này nhất thời cảm thấy không vui: "Hắc, xem lời này của cậu, cậu nói xem tôi kém chỗ nào so với Lâm Tịch chứ?"
Lục Ly Bạch trừng mắt liếc anh ta một cái: "Đừng khiến tôi ghê tởm!"
Bị Lục Ly Bạch ghét bỏ, Tô Kỳ cũng không giận, nhìn anh như vậy, ngược lại càng cảm thấy thú vị, phải biết rằng bình thường nào có cơ hội như vậy.
Chẳng qua là Tô Kỳ dường như đột nhiên nhớ tới một chuyện, nhất thời vui vẻ vỗ đùi.
Lục Ly Bạch liếc anh ta một cái, bày ra dáng vẻ giống như 'Có phải cậu có bệnh không.
Tô Kỳ lại mặc kệ những thứ này, trực tiếp hỏi: "Trước khi tới đây có phải cậu vẫn không liên lạc với Lâm Tịch đúng không?”
Lục Ly Bạch gật đầu, thành thật trả lời: "Vẫn chưa."
Chủ yếu là anh không biết phải nói với Lâm Tịch như thế nào, cho nên, chỉ muốn chờ tới rồi nói sau. Tô Kỳ vừa nghe lời này, nhất thời vui sướng khi người gặp họa nói: "Vậy chúc mừng, cậu có thể đã đi không công một chuyến nha, hôm nay Lâm Tịch xin nghỉ rồi."
Lục Ly Bạch cứng đờ, vẻ mặt có chút mơ hồ, dường như hoàn toàn không ngờ sẽ xảy ra tình huống này.
Tô Kỳ là một người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, vội vàng nói chuyện Lâm Tịch xin nghỉ đi quay quảng cáo cho anh.
Lục Ly Bạch nhíu mày, Lâm Tịch không ở đoàn làm phim? Vậy anh còn tới đây làm gì!
"Cậu có biết khi nào cô ấy trở về không?” Lục Ly Bạch nhìn vê phía Tô Kỳ.
Tô Kỳ lắc đầu, trả lời: "Tôi cũng không hỏi, nhưng chắc sẽ không lâu lắm đâu, dù sao đoàn làm phim cũng quay rất nhanh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận