Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 307:

Chương 307:Chương 307:
Chương 307:
Nghe được cách gọi ảnh đế là Tiểu Đỗ của cha Lâm, khóe miệng Lâm Tịch theo bản năng giật giật, cách xưng hô này cũng rất giản dị tự nhiên, cô nhất thời lại không biết nên sửa lời của cha Lâm như thế nào.
Đơn giản Đỗ Thành Du cũng không để ý, chỉ thấy anh ấy cười trả lời: "Bác, bác khách khí rồi, cháu và Lâm Tịch cũng là bạn bè, đều là việc nên làm”
Cha Lâm bình thường cũng không quá chú ý đối với giới giải trí, đương nhiên là không nhận ra Đỗ Thành Du, vì vậy cười cười, hỏi: "Tiểu Đỗ làm công việc gì nha?”
Lâm Tịch thật sự không có cách nào tiếp tục trầm mặc, xưng hô "Tiểu Đỗ" này không hiểu sao làm cho cô rất muốn cười, vì vậy vội vàng nói: "Ba, thây Đỗ là diễn viên, hơn nữa còn là một diễn viên rất lợi hại." Cha Lâm vừa nghe lời này, rõ ràng có chút ngoài ý muốn.
Mấy người có hàn huyên vài câu, sau khi dàn xếp ổn thoả cho cha Lâm và mẹ Lâm bên này, Lâm Tịch lập tức muốn đi sang bên chỗ Nghiêm Thừa Kiệt chào hỏi.
Đỗ Thành Du nhìn Tiểu Bảo đang chơi hăng say với Đông Đông, cũng không quấy rây hai đứa nhỏ, mà nhờ cha mẹ Lâm chăm sóc Tiểu Bảo một chút, sau đó cùng Lâm Tịch ra cửa.
Phòng của Nghiêm Thừa Kiệt cách phòng của Lâm Tịch cũng không xa, hai người đi khoảng ba phút là tới.
Sau khi gõ cửa và đi vào phòng, Lâm Tịch lập tức nhìn thấy Đỗ Vi đang nằm ở trên giường, chỉ thấy sắc mặt của cô ấy trắng bệch, trạng thái rõ ràng rất không tốt.
Lâm Tịch có chút ngoài ý muốn, vội vàng đi qua, quan tâm nói: “Chị Vi, chị có muốn đến bệnh viện khám xem thế nào không?”
Đỗ Vi khoát tay áo, nhẹ nhàng trả lời: "Không cần, nôn nghén bình thường thôi, đi bệnh viện cũng không có tác dụng gì.
Dứt lời, Đỗ Vi rõ ràng không được tốt, chỉ thấy cô ấy che miệng xuống giường, Nghiêm Thừa Kiệt vội vàng tiến lên đỡ cô ấy vào nhà vệ sinh.
Chuyện nôn nghén này Lâm Tịch cũng không hiểu lắm, vì vậy cô quay đầu nhìn về phía Đỗ Thành Du: "Chị Vi nôn nghén vẫn luôn nghiêm trọng như vậy sao?"
Đỗ Thành Du gật đầu, nói: "Hai ngày nay bắt đầu có phản ứng nôn nghén, nhưng hôm nay là nghiêm trọng nhất, có thể là do ngồi xe xóc nảy."
Lâm Tịch sửng sốt, vậy cô cũng không rõ, nếu Đỗ Vi khó chịu như vậy, bọn họ cũng không ngăn cản cô ấy, mà còn để cô ấy chạy xa như vậy để tới nơi này lăn qua lăn lại cái gì chứ.
Đỗ Thành Du cũng vẻ mặt bất đắc dĩ: "Vi Vi tuân trước mới phát hiện ra là đang có thai, vốn không định để em ấy tới, nhưng em ấy nói là đã đồng ý với Tiểu Bảo, em ấy nói sợ đứa bé thất vọng, tôi và Thừa Kiệt đều ngăn không được.
Bằng không hôm nay anh ấy cũng sẽ không theo tới, chính là sợ Nghiêm Thừa Kiệt không thể để ý tới hai mẹ con bọn họ cùng một lúc.
Lâm Tịch gật đầu, cô đại khái hiểu được suy nghĩ của Đỗ Vi, cô ấy sợ sau khi mình có thai lần thứ hai, sẽ làm cho Tiểu Bảo cảm thấy mẹ không yêu mình nữa, cho nên lúc này mới biết rõ thân thể không thoải mái mà còn kiên quyết muốn tới.
Lúc này, Nghiêm Thừa Kiệt đỡ Đỗ Vi từ phòng vệ sinh đi ra, Đỗ Vi áy náy nhìn về phía Lâm Tịch: "Xin lỗi, Tịch Tịch, chúng tôi tìm cô ra ngoài chơi, kết quả chính là chị lại làm vướng tay vướng chân mọi người.'
Lâm Tịch tiến lên kéo tay Đỗ Vi nói: "Chị Vi, nếu chị nói như vậy thì khách khí rồi, trong bụng chị có em bé là chuyện tốt, chờ sau khi nó ra đời, em nhất định sẽ phát bao lì xì lớn."
Dứt lời, cô quay đầu nhìn Nghiêm Thừa Kiệt, nói đùa: “Đương nhiên, bao lì xì này có thể dày bao nhiêu thì phải dựa vào anh Nghiêm rồi."
Đỗ Vi cười cười, Lâm Tịch thuận thế đỡ cô ấy lên giường tiếp tục nằm.
Mọi người lại hàn huyên một hồi, vì để cho Đỗ Vi có thể nghỉ ngơi thật tốt, Lâm Tịch cũng liên không ở lâu, chuẩn bị trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận