Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 318:

Chương 318:Chương 318:
Chương 318:
Người một nhà vừa nói vừa cười, dọn dẹp cơm tất niên, Lâm Tịch cũng không nhàn rỗi, còn tự mình xuống bếp làm vài món sở trường, nói muốn cho cha mẹ Lâm nếm thử tay nghề của cô.
Vốn mẹ Lâm còn lo lắng Lâm Tịch không biết nấu cơm, nhưng sau khi nhìn thấy bóng dáng thuần thục của cô ở phòng bếp, không khỏi cảm khái đứa nhỏ thật sự đã lén lút lớn lên sau lưng bọn họ.
Lúc ở trên bàn cơm, bất kể là cha Lâm và mẹ Lâm, hay là tên nhóc Đông Đông kia, bọn họ đều tỏ vẻ rất ủng hộ đồ ăn do Lâm Tịch làm, trực tiếp ăn sạch sẽ mấy món ăn cô làm, chọc cho Lâm Tịch dở khóc dở cười.
Sau khi cơm nước xong xuôi, người một nhà ngồi lại một chỗ xem lễ liên hoan mừng năm mới, cảnh tượng cả nhà vui vẻ, hạnh phúc hòa thuận, chính là dáng vẻ mừng năm mới trong giấc mộng Lâm Tịch ở đời trước.
Trong lúc xem chương trình, Lâm Tịch lục tục nhận được không ít tin nhắn chúc phúc của bạn tốt, cô cũng nhân cơ hội cùng mọi người hàn huyên vài câu.
Trong số những người này có Nghiêm Thừa Kiệt, Đỗ Vi, Đỗ Thành Du, Chử Vưu, Tô Kỳ, Tống Phóng, Tiêu Vận, Thẩm Nhân Nhân... Bất tri bất giác, cô đã có nhiêu bạn bè trong thế giới này như vậy.
Lâm Tịch nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, đột nhiên lâm vào một cảm giác hoảng hốt.
Chờ sau khi cô phục hồi tinh thần lại, đột nhiên phát hiện trong đám người vừa rồi hình như không có Lục Ly Bạch, hơn nữa cũng rất kỳ quái, hai người thỉnh thoảng sẽ trò chuyện một hai câu, nhưng hôm nay lại không có tin nhắn nào. Cô vừa định chủ động gửi lời chúc mừng năm mới cho Lục Ly Bạc, chẳng qua là cầm lấy điện thoại di động vừa nhìn đã hơn 11 giờ 50, Lâm Tịch nghĩ, vậy để vừa vặn qua 12 giờ lại gửi đi, dù sao cũng chỉ còn mấy phút.
Nhưng ai ngờ vừa qua mười hai giờ, điện thoại di động của Lâm Tịch đột nhiên rung lên một tiếng, cô cầm lên nhìn, hóa ra là Lục Ly Bạch.
Lục Ly Bạch: [Năm mới vui vẻ!]
Ặc, cái này nhìn thế nào cũng giống như là gửi tin nhắn nhóm.
Chẳng qua là khoé miệng Lâm Tịch vẫn là giương lên, tiện tay trả lời: [Lục Ly Bạch, chúc một năm mới, mong mọi việc thành công nha]
Sau khi gửi đi, cô nghịch ngợm bổ sung thêm một câu: [Tuy rằng đã sớm chúc anh năm trước, nhưng bây giờ vẫn muốn chúc lại một câu thầy Lục, năm mới vui vẻ] Lần này, Lục Ly Bạch rất lâu cũng không trả lời, ngay khi Lâm Tịch không khỏi cho rằng đối phương thẹn quá hóa giận, rốt cục nhận được tin nhắn của đối phương: [Hiện tại có tiện nói chuyện băng giọng nói không?]
Lâm Tịch lúc này đã trở lại phòng mình, cũng không có gì bất tiện, tiện tay gửi lời mời trò chuyện thoại cho đối phương.
Lục Ly Bạch nhanh chóng nghe máy: "Còn chưa ngủ sao, đang làm gì vậy?"
Lâm Tịch trả lời: "Chưa ngủ, hôm nay phải đón giao thừa, anh có ở nhà không?”
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng: "Năm mới người tới nhà tương đối nhiều, làm cho đầu óc anh phát đau, mới vừa thoát thân được."
Lâm Tịch cười cười trả lời: "Lễ mừng năm mới mà, nhiêu người mới náo nhiệt.' Hai người câu được không hàn huyên một hồi lâu, Lâm Tịch đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng nói: "A, đúng rồi, hôm nay bộ phim mới của anh sẽ chính thức tung lên mạng đúng không, chúc bộ phim mới của anh bán chạy vé phòng chiếu, câm giải thưởng liền tay nhé.
Lục Ly Bạch cười trả lời: "Mượn lời tốt đẹp của em nhé!”
Lâm Tịch mặt dày nói: “Chuyện này thì tất nhiên, nhìn vậy thôi chứ tôi là Phúc Oa tử đấy, chắc chắn là lời tốt lành
Chẳng qua là Lâm Tịch đã biết rõ ràng nội dung của cốt truyện gốc, lời chúc phúc này của cô chắc chắn sẽ thực hiện được.
Điện ảnh vừa là một công việc kinh doanh và cũng là một tác phẩm nghệ thuật. Quay xong một bộ phim, ai mà không muốn vừa đạt được doanh thu phòng vé cao, lại muốn đạt được sự tán thành từ các giải thưởng, nhưng chân chính có thể làm được như vậy lại cực kỳ ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận