Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 513:

Chương 513:Chương 513:
Chương 513:
Chẳng qua là khi nhìn thấy chiếc cà vạt mà anh phối, Lâm Tịch nhịn không được mà nở nụ cười.
"Trước đó không phải đã tặng anh nhiều cà vạt rồi sao, sao vẫn đeo cái này?
Chính là lần trao giải thưởng Kim Ảnh lần trước, Tiền Tiến cầm vài cái cà vạt, đưa qua tay cô cho Lục Ly Bạch.
Lục Ly Bạch sờ sờ cà vạt, đương nhiên nói: "Không giống nhau, những cái cà vạt kia không phải em chọn kỹ càng, sao so được với cái này.'
Lâm Tịch bất đắc dĩ nói: "Được, vậy lân sau em sẽ tỉ mỉ chọn một cái tặng anh, nếu không anh cứ đeo cái này, không ai biết lại tưởng anh không mua nổi cà vạt."
Lục Ly Bạch không cho là đúng: Mặc kệ sau này em tặng anh bao nhiêu cái cà vạt, cái này vĩnh viễn là cái đặc biệt nhất."
Đây là món quà đầu tiên Lâm Tịch tặng anh sau khi hai người xác định mối quan hệ, ý nghĩa tình cảm đối với anh đương nhiên khác biệt.
Lâm Tịch cũng không muốn tranh cãi với anh nữa, thôi, dù sao quan hệ của hai người đã công khai, anh muốn đeo thế nào thì đeo.
Lúc này, Lục Ly Bạch lại giơ cổ tay ra, mặt đầy vẻ mong chờ được khen ngợi: "Đồng hồ em tặng, lân này anh cũng đeo rồi."
Lâm Tịch nhíu mày, giơ tay mình lên, nói: "Trùng hợp không, vòng tay anh tặng, em cũng đeo, chúng ta đây có được tính là đang khoe tình yêu không?”
Lục Ly Bạch cười nói: “Đương nhiên là tính rồi!"
* Xe rất nhanh đã chạy đến hiện trường, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch đi đến phòng nghỉ phía sau sân khấu hội tụ với các diễn viên chính khác trong đoàn làm phim.
Hai người vừa mới đi vào phòng nghị, đã bị mọi người trong đoàn phim vây quanh trêu chọc.
Đạo diễn Trịnh Hoành nhìn hai người, nói: "Hai người giấu kỹ thật đấy, trong đoàn phim chúng tôi không phát hiện ra. Đặc biệt là Lâm Tịch, miệng nói gì mà chỉ là bạn bè, tôi tin cô thật."
Lâm Tịch nghe nói như thế, vội vàng kêu "Oan uổng”.
"Đạo diễn Trịnh, ngài không thể đổ oan tôi, tôi giấu ai cũng không thể giấu ngài, lúc ấy chúng tôi chỉ là bạn bè, còn chưa ở bên nhau."
Nói xong, cô kéo Diệp Hiểu đang đứng bên cạnh, hy vọng cô ấy làm chứng cho mình. "Nếu không ngài cứ hỏi thì biết, việc này cô ấy biết rõ nhất." Lâm Tịch nói.
Ai ngờ Diệp Hiểu lại bày ra vẻ mặt vô tội nói: "Này, chuyện này đừng hỏi tôi, tôi làm sao biết hai người ở bên nhau khi nào, hai người lúc đó ở trong đoàn phim cứ liếc mắt đưa tình, có khi đã sớm lén lút rồi."
Lâm Tịch giật mình, không thể tưởng tượng nổi trừng mắt nhìn Diệp Hiểu, khá lắm, cô ấy thế nhưng lại phản bội cô vào lúc này, có còn là bạn thân không?
Còn nữa, cô ấy nói mình không biết, lương tâm thật sự không đau sao?!
Những người khác trong đoàn làm phim cũng phụ họa theo, rõ ràng là đang cố ý trêu chọc.
Lục Ly Bạch lập tức bảo vệ Lâm Tịch phía sau, nhìn mọi người nói: “Mọi người đừng bắt nạt bạn gái tôi."
Lời này của anh vừa dứt, trong phòng nghỉ lại truyền đến một trận tiếng cười.
Sau khi mọi người trêu chọc hai người vài câu, cũng không tiếp tục ồn ào chuyện này nữa, thật ra, đối với chuyện Lâm Tịch và Lục Ly Bạch ở bên nhau, trong lòng họ cũng có chút rõ ràng rồi.
Dù sao, thái độ của Lục Ly Bạch đối với Lâm Tịch vẫn luôn bày ra rõ ràng, một ngày không phát hiện được, nhưng qua hai ba tháng, mọi người không phải mù, sao có thể không nghi ngờ chút nào.
Trong phòng có khá nhiều người, Diệp Hiểu thần bí bí kéo Lâm Tịch qua một bên, không biết nói chuyện gì.
Đạo diễn Trịnh vỗ vai Lục Ly Bạch, nói: "Thằng nhóc này, chúc mừng cậu, cuối cùng cũng đạt được ước nguyện."
Lục Ly Bạch cười cười, trả lời: "Cảm ơn đạo diễn Trịnh."
Đạo diễn Trịnh cũng không tiếp tục nói chuyện này nữa, mà lôi kéo Lục Ly Bạch nói vê một bộ phim mới mà ông ấy đang chuẩn bị quay, dường như có ý mời Lục Ly Bạch tham gia diễn xuất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận