Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 442:

Chương 442:Chương 442:
Chương 442:
Rất nhanh đã đến buổi biểu diễn ngày hôm nay, Lâm Tịch đã chuẩn bị để xuất phát chạy tới hiện trường từ sớm.
Đối với việc cô muốn đến xem buổi biểu diễn của Lục Ly Bạch, người khẩn trương nhất còn phải kể đến Nghiêm Thừa Kiệt, trước khi đi đã dặn đi dặn lại rằng cô phải cẩn thận, cái gì mà phải chú ý khoảng cách một chút ở nơi công cộng, khiến cô nghe đến chai cả tai.
Cái này còn chưa tính, ngày hôm đó anh ấy lại trực tiếp để cho Tiếu Tiếu cùng Lý Huy tới nhìn chăm chằm cô, đúng thật sự là hao tâm tổn trí, nếu không phải vì bận rộn không dứt ra được, có lẽ anh ấy cũng muốn đích thân theo cùng.
Xe chạy vào bãi đỗ xe ngầm, Lục Ly Bạch đã sớm cho Tiểu Từ xuống đón người. Sau khi Lâm Tịch xuống xe, liền theo Tiểu Từ đi thẳng tới hậu trường.
"Chị Tịch, cảm ơn chị đã nhờ anh Lục mang sô cô la cho em lân trước, ngon lắm ạ.' Tiểu Từ cười nói.
Lâm Tịch cười đáp: "Cậu thích là được rồi."
Tiểu Từ trả lời: "Thích, đương nhiên là thích rồi."
Chỉ là anh Lục có vẻ thích hơn, dù sao hộp kia của cậu ta cũng bị Lục Ly Bạch ăn một nửal
"Đúng rồi, lúc này anh Lục đang trang điểm, lát nữa chúng ta trực tiếp đến phòng hóa trang." Tiểu Từ nói.
Lâm Tịch khẽ 'Ừ một tiếng, hỏi: "Tô Kỳ và Diệp Hiểu tới chưa?”
Tiểu Từ lắc đầu, trả lời: "Vẫn chưa, bây giờ còn sớm, bọn họ phỏng chừng phải muộn một chút mới tới."
Lâm Tịch gật đầu. Đám người vừa nói vừa đi, rất nhanh đi tới hậu trường, chỉ là Lâm Tịch còn chưa thấy Lục Ly Bạch đâu đã bị Tiền Tiến ngăn cản.
Thấy Tiền Tiến có vẻ mặt khó xử, Lâm Tịch hỏi: "Sao vậy anh Tiền, có chuyện gì à?”
Tiên Tiến thở dài, thật ra việc này, còn phải nói từ cái cà vạt Lâm Tịch tặng Lục Ly Bạch một tuần trước.
Từ sau khi nhận được cái cà vạt này, Lục Ly Bạch quả thực yêu thích không buông tay, ai cũng không cho đụng vào, phải gọi là một bảo bối, không biết còn tưởng rằng anh mua không nổi chiếc cà vạt đó.
Cái này còn chưa tính, anh đã mang theo cà vạt này tham dự hai hoạt động.
Tục ngữ nói, sự việc không quá ba lân, nếu có lần thứ ba, e rằng sẽ bị phát hiện ra điều gì đó cũng nên.
Lâm Tịch sửng sốt, nhất thời có chút dở khóc dở cười.
Ngày đó Lục Ly Bạch nhận được quà rất vui vẻ, cô cũng biết, nhưng không ngờ anh lại...
Thật không biết nên nói sao, nhưng lại thấy đáng yêu vô cùng.
Chẳng qua là Lâm Tịch nhìn Tiền Tiến, có chút không chắc chắn hỏi: "Anh muốn tôi khuyên anh ấy đừng đeo chiếc cà vạt này nữa sao?"
Tiền Tiến lắc đâu,'Không phải chuyện này, cậu ấy tạm thời sẽ không đeo."
Dù sao, anh ta vừa mới khuyên được Lục Ly Bạch.
Khoảng một giờ trước, Lục Ly Bạch đột nhiên đề nghị thay chiếc cà vạt trên bộ trang phục biểu diễn thành chiếc cà vạt mà Lâm Tịch tặng, sau một hồi thuyết phục, anh mới từ bỏ ý định.
Lâm Tịch có chút không rõ: Vậy anh tìm tôi làm gì?” Chắc không phải là để phàn nàn về việc cô tặng Lục Ly Bạch món quà này chứ.
Tiên Tiến yên lặng phun ra một ngụm trọc khí, ung dung nói: "Tôi muốn nhờ cô tặng thêm vài cái cà vạt cho cậu ấy, để cậu ấy có thể thay đổi đeo."
Như vậy anh ta cũng không cân thời thời khắc khắc lo lắng nữa.
Lâm Tịch: "222"
Còn có thể như vậy?
Tiên Tiến lại bổ sung một câu,Chi phí tôi sẽ thanh toán!"
Lâm Tịch: ”...
Đây hình như không phải là vấn đề chỉ phí.
Chủ ý thối tha gì thế này, tặng nhiêu cà vạt như vậy làm quà, chắc chắn Lục Ly Bạch sẽ cho rằng cô đang qua loa cho mà xem?!
* Lúc Lâm Tịch đi vào phòng hóa trang, Lục Ly Bạch vừa mới tạo hình xong cho buổi biểu diễn.
Cô vừa đẩy cửa đi vào, hai mắt bỗng nhiên sáng lên, người lại càng sững sờ tại chỗ.
Áo sơ mi tơ lụa màu đen, phối hợp với áo khoác hoa văn xám đen đan xen được thiết kế độc đáo, cổ áo như ẩn như hiện, bí ẩn mà lại đầy quyến rũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận