Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 298:

Chương 298:Chương 298:
Chương 298:
Nếu đổi lại là cô quay, Lâm Tịch cảm thấy cô nhất định sẽ không ngừng NG, dù sao cô thật sự không có kinh nghiệm về phương diện này.
"Chẳng qua là tạm thời tôi không có phiên não này, hiện tại bộ phim này không có cảnh hôn cũng không có cảnh giường chiếu, nhiều lắm chỉ là có mấy cảnh ôm mà thôi, tôi vẫn có thể ứng phó được.
Nghe nói như thế, Lục Ly Bạch dừng lại, một lúc lâu sau mới nghe anh nói: "A, không có cảnh hôn sao, vậy em tạm thời không có phiên não này rồi."
Đối với việc này, Lâm Tịch cũng không quá để ý, nhưng trong lòng lại ghi nhớ chuyện này.
Giống như Tiêu Vận đã nói, chỉ cần về sau cô vẫn tiếp tục theo nghề diễn viên, những cảnh như cảnh hôn thân mật này nhất định không thoát được, nhưng mà nói thật là Lâm Tịch hiện tại quả thật vẫn chưa chuẩn bị tốt phương diện này.
Thôi quên đi, đến lúc đó lại nói sau, bộ phim tiếp theo là cái gì còn chưa quyết định, cô lại đi lo lắng đến việc nên quay cảnh hôn như thế nào, chuyện này ít nhiều có chút lo lắng không đâu.
Thời gian nửa tháng nhanh chóng trôi qua, cảnh diễn của Lâm Tịch cũng đóng máy.
Hiện tại việc quay phim đã tiến đến phần hậu kỳ, rất nhiều diễn viên cũng liên tiếp đóng máy, trùng hợp chính là, Tống Phóng cũng đóng máy hôm nay, cho nên, đoàn làm phim tổ chức một bữa tiệc đóng máy không lớn không nhỏ cho hai người bọn họ.
Trong bữa tiệc đóng máy, đoàn làm phim đưa lên một cái bánh ngọt rất lớn.
Tiêu Vận ôn ào nói: "Đến đây, Tịch Tịch, cô và Tống Phóng cùng nhau cắt bánh ngọt, hai người thân mật một chút, dùng dao cắt đi."
Tô Kỳ thấy thế, rada theo dõi mấy ngày nay nháy mắt login, bước lên phía trước nói: "Đây không phải còn có một con dao cắt bánh ngọt sao, cần gì phải hai người dùng một cái chứ, thật bất tiện.
Dứt lời, anh ta đưa thanh đao bên cạnh tới.
Lâm Tịch đương nhiên không có ý kiến, thuận thế tiếp nhận dao trong tay Tô Kỳ, cô và Tống Phóng mỗi người đứng ở một bên, cắt bánh ngọt.
Sau khi tiệc đóng máy kết thúc, Lâm Tịch chào tạm biệt mọi người, sau đó trực tiếp đón xe rời đi.
Nhìn xe của Lâm Tịch càng chạy càng xa, Tô Kỳ có chút cảm khái, ôi, cuối cùng nhiệm vụ Lục Ly Bạch giao cho mình cũng hoàn thành. Khá lắm, anh ta bận rộn quay phim cả ngày coi như xong, còn phải thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm Lâm Tịch và Tống Phóng, những ngày khổ bức này cuối cùng kết thúc rồi.
Tuân thủ theo nguyên tắc giúp đỡ thì giúp cho trót, Tô Kỳ lấy di động ra nhắn tin cho Lục Ly Bạch.
"Bạn gái tương lai của cậu đã đóng máy vào hôm nay, nhiệm vụ theo dõi của tôi đến đây là đã hoàn thành, ây da!"
Nhưng sau khi Tô Kỳ gửi tin nhắn xong, xoay người lại vừa vặn đối diện Tiêu Vận đang nhìn anh ta như có điều suy nghĩ.
Tô Kỳ nói: “Cô làm gì vậy, sao lại nhìn tôi như vậy, rất dọa người đó."
Tiêu Vận có vẻ muốn nói lại thôi một lúc lâu, sau đó kéo Tô Kỳ đến bên cạnh, thấp giọng hỏi: "Tô Kỳ, hai chúng ta coi như là đã hợp tác với nhau nhiều lần, nhân phẩm của tôi hẳn anh cũng biết rồi, anh có tin tôi không?”
Tô Kỳ theo bản năng gật gật đầu, mối quan hệ cá nhân của anh ta và Tiêu Vận cũng không tệ, đương nhiên là tin tưởng cô ấy rồi.
Tiêu Vận vẻ mặt vui mừng hỏi: "Vậy anh nói thật cho tôi biết đi, có phải anh thích Lâm Tịch hay không?”
Tô Kỳ: "... 222"
Điên rồi sao, anh ta thích Lâm Tịch?!
"Trong khoảng thời gian này, theo những gì tôi quan sát, lúc anh không có việc hay có việc đều luôn nhìn Lâm Tịch, mỗi lân Lâm Tịch cùng Tống Phóng ở chung một mình với nhau anh đều đủ loại lý do để đi qua, biểu hiện của anh quá rõ ràng!"
Tô Kỳ bối rối, oan uổng cho anh ta quá, anh ta chỉ đơn thuần giúp bạn mình hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
"Tiêu Vận, tôi lấy nhân cách của tôi ra thê, tôi không thích Lâm Tịch, trước kia không có, về sau cũng tuyệt đối sẽ không cóI"
Bạn cần đăng nhập để bình luận