Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 106:

Chương 106:Chương 106:
Chương 106:
Bác gái bên cạnh tỏ vẻ hóng chuyện hỏi: "Ô, cô bé, đó là đối tượng của cô sao?"
Lâm Tịch vội vàng xua tay phủ nhận: "Không phải, là đồng nghiệp, cùng quay chương trình."
Bác trai cũng đưa đầu nhìn về phía con phố đối diện, căn bản không nghe Lâm Tịch giải thích.
"Ừ, chúng ta đều hiểu, không phải chỉ là đông nghiệp, cậu nhóc này theo đuổi cháu đúng không.”
Lâm Tịch: ....
Bác trai, ngài có hiểu lầm gì về từ "đồng nghiệp" không?
"Tuy rằng thấy không rõ mặt, nhưng thằng bé này có thân hình không tôi, thật đúng là không tôi, cô gái à, xứng với cháu lắm."Bác trai còn nói thêm. Lâm Tịch đỡ trán: ... Không, bác trai à, là cháu không xứng với anh ấy."
Vậy, chúng ta có thể dừng những chuyện nhảm nhí này lại được không?
Cái này vẫn đang quay mài
Lại đơn giản giải thích cho bác trai bác gái vài câu về mối quan hệ của hai người thật sự không phải như bọn họ nghĩ, Lâm Tịch lập tức rời đi.
Cô băng qua đường đi tới phía đối diện, còn chưa kịp mở miệng, ông cụ kia đột nhiên hô một tiếng.
"Này, chàng trai trẻ."
Lục Ly Bạch sửng sốt, nhận ra rằng có thể bác trai kia đang gọi mình, lúc này mới quay đầu nhìn sang.
Bác trai: "Chàng trai trẻ, cậu cố gắng lên, tiếp tục cố gắng theo đuổi, không nên từ bỏ, ông già này coi trọng cậu!"
Bước chân Lâm Tịch lảo đảo một cái, bác trai này thật sự rất bướng bỉnh, sao giải thích mãi mà không được.
Lục Ly Bạch nhìn về phía Lâm Tịch, khó hiểu hỏi: "Có ý gì?"
Lâm Tịch mặt không đổi sắc: "Không có việc gì, bác trai nhiệt tình, biết tiếp theo chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ, cho nên cổ vũ cho chúng ta."
Lục Ly Bạch nhíu mày, là như vậy sao?
"Cám ơn bác trai, cháu sẽ cố gắng." Lục Ly Bạch trả lời bác trai phía đối diện.
Lâm Tịch: ”...
Cô cuối cùng cũng cảm nhận được cái gì gọi là tự bê đá đập chân mình, còn không bằng vừa rồi đừng giải thích.
Lâm Tịch thật sự sợ bác trai kia lại nói ra lời gì đó doạ người, vội vàng thúc giục Lục Ly Bạch rời khỏi nơi thị phi này.
Lục Ly Bạch nhìn phản ứng này của Lâm Tịch, không khỏi nghi ngờ: "Đã xảy ra chuyện gì sao?
Lâm Tịch dừng lại, liếc anh quay phim cách đó không xa thấp giọng hỏi: "Lần trước nói chuyện cắt nối biên tập, anh đã nói với đạo diễn chưa?"
Lục Ly Bạch tuy không hiểu vì sao Lâm Tịch đột nhiên hỏi chuyện này, nhưng vẫn gật đầu.
Lúc này Lâm Tịch mới thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì không sao."
Nếu Lục Ly Bạch không có ý định xào CP, lại nói chuyện cắt nối biên tập với tổ đạo diễn, vậy đoạn vừa rồi hẳn là sẽ không bị chiếu lên.
Vậy coi như chưa từng xảy ra đi, nói như vậy, Lục Ly Bạch cũng không cần phải biết.
Ai, kỳ thật Lâm Tịch quả thật không biết phải giải thích với anh như thế nào, cũng không thể nói rằng bác trai đó bảo anh cố gắng theo đuổi tôi. Lục Ly Bạch vẫn không hiểu, nhưng anh có thể nhìn ra ý của Lâm Tịch, cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Nhưng Lâm Tịch lại tuyệt đối không ngờ tới một chuyện, phía Lục Ly Bạch chỉ nói cùng đạo diễn về việc đừng cố ý cắt nối biên tập, cố ý xào CP, nhưng nếu như người ta thành thật cắt nối, cô có thể nói cái gì đâu.
"Chúng ta xem bản đồ trước đi, thời gian cũng không còn sớm, chạy tới nơi tổ tiết mục quy định rồi nói sau." Lâm Tịch nói.
Lục Ly Bạch gật đầu, lấy ra bản đồ lúc trước tổ tiết mục phát cho mỗi nhóm khách mời, chỗ dùng vương miện đánh dấu chính là địa điểm bọn họ cân tới.
Tuy rằng hôm nay là tách ra ghi hình riêng, các nhóm khách mời xuất phát từ địa điểm khác nhau, tuyến đường cũng khác nhau, nhưng địa điểm cuối cùng quả thật giống nhau. Bọn họ cần phải dọc theo địa chỉ được đánh dấu trên bản đồ, một đường tìm được địa điểm đã đánh dấu vương miện, dựa theo quy định của tổ tiết mục, nhóm tới đầu tiên sẽ có được quyền lựa chọn địa điểm quay phim lần sau.
Lâm Tịch đột nhiên nhớ tới một chuyện, chính là cô không quá xác định ham muốn chiến thắng kỳ quái kia của Lục Ly Bạch là bao nhiêu, có bao gồm hạng mục này hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận