Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 532:

Chương 532:Chương 532:
Chương 532:
Dứt lời, anh hít sâu một hơi, sau đó cởi dây an toàn, xuống xe đi ra cốp sau lấy quà.
Lâm Tịch thấy thế cũng đi xuống, giúp anh lấy hết những món quà đầy ắp trong cốp xe ra.
Hai người lập tức lên lâu, cửa vừa mở, ông bà Lâm đã đứng ở cửa.
Đông Đông trực tiếp vọt tới ôm chân Lâm Tịch: “Chị, chị...
Nhóc con vừa gọi được một nửa, liếc nhìn ba mẹ rồi vội đổi giọng: "Anh Lục, cuối cùng anh chị cũng đến, em đợi cả sáng rồi."
Lâm Tịch và Lục Ly Bạch mỉm cười với nhóc con.
Sau đó, Lâm Tịch chỉ vào Lục Ly Bạch, nói: “Ba, mẹ, đây là bạn trai con."
Lục Ly Bạch chủ động chào hỏi: "Chào bác trai, bác gái, con là bạn trai của Lâm Tịch, Lục Ly Bạch."
Ba mẹ Lâm nhìn Lục Ly Bạch từ trên xuống dưới, sau đó cũng cười nói: "Tốt, tốt, mau vào trong nói chuyện."
Lục Ly Bạch vội đáp lời, mấy người lập tức đi vào phòng khách.
Hai người đặt những món quà trong tay xuống.
Ba mẹ Lâm lúc này mới chú ý đến những thứ mà hai người mang theo, không khỏi ngạc nhiên.
"Đứa nhỏ này, đến thì đến, sao còn mang theo nhiều đồ như vậy, nặng quá." Mẹ Lâm nói xong, còn quay đầu trừng mắt nhìn Lâm Tịch: "Tịch Tịch, con cũng vậy, sao không ngăn cản một chút.
Lâm Tịch miễn cưỡng cười gượng, cô cũng muốn ngăn, nhưng phải ngăn được mới nói chứ.
Lục Ly Bạch thấy thế, vội vàng nói: "Bác gái, bác đừng trách Lâm Tịch, đều trách con, những thứ này là con muốn mang, cô ấy đã cố ngăn mà không được."
Mẹ Lâm thấy anh bảo vệ Lâm Tịch như vậy, trong mắt hiện lên một tia khen ngợi.
Ba Lâm ở bên cạnh, rõ ràng cũng hài lòng với hành động của Lục Ly Bạch: "Được rồi, các con đừng căng thẳng, mẹ con chỉ sợ các con tiêu tiên lãng phí, không có ý trách ai đâu.”
Lục Ly Bạch đưa bộ Lego mà anh mua cho Đông Đông, nhóc con vui mừng nhảy cẵng lên.
Mẹ Lâm nhân cơ hội nói thêm vài câu, dặn không nên mua quà cho Đông Đông nữa, cưng chiều thằng nhóc này quá rồi.
Lục Ly Bạch cười cười, không trả lời, nhưng món quà cho em vợ tương lai chắc chắn vẫn sẽ mua. Sau đó, anh chỉ vào những thứ trên bàn, nói với ba Lâm: "Lần đầu tiên đến thăm, bác trai, con nghe nói bác thích uống trà, những hộp trà này bác thử xem có vừa miệng không.'
Nói xong, anh lại nhìn mẹ Lâm, chỉ vào những thứ khác, nói: "Bác gái, những thứ này là để bổ dưỡng cho bác và bác trai, hy vọng bác không chê."
Nhà họ Lâm tuy không phải là gia đình giàu có, nhưng nhìn thấy đây bàn tổ yến và đông trùng hạ thảo, họ vẫn biết đây là những thứ đắt tiền.
Huống chi, ba Lâm vốn thích uống trà, có chút nghiên cứu về trà, vừa nhìn thấy những hộp trà của Lục Ly Bạch, sắc mặt lập tức thay đổi.
Nếu ông ấy không nhìn nhầm, thì mỗi hộp trà đó ít nhất cũng khởi điểm từ sáu con số, mà anh còn tặng mấy hộp!
"Không được, những thứ này quá đắt, chúng tôi không thể nhận." Ba Lâm nói. Mẹ Lâm cũng phụ họa: “Đúng đúng đúng, chúng tôi ăn không quen những thứ này hay là câm vê hiếu kính ba mẹ con đi.'
Lục Ly Bạch vội vàng nói: "Bác trai, bác gái, xin đừng nói vậy, không có gì là đắt rẻ, đây chỉ là tấm lòng của con, xin hãy nhận lấy."
Ba mẹ Lâm còn muốn nói thêm, nhưng Lục Ly Bạch đã nhanh chóng nói: "Thực ra, con cũng không rành những thứ này, đều là ba mẹ con giúp chuẩn bị, con mà mang về chắc chắn sẽ bị mắng chết."
Vừa nghe những thứ này đều là ba mẹ của Lục Ly Bạch chuẩn bị, ba mẹ Lâm liếc nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương đều đọc được sự hài lòng.
Dù sao, ít nhất từ chuyện này có thể thấy, ba mẹ Lục Ly Bạch rất coi trọng Lâm Tịch, nếu không họ sẽ không chuẩn bị những món quà quý như vậy. Lâm Tịch cũng nói thêm: 'Ba, mẹ, những thứ này ba mẹ cứ nhận đi, lần đầu tiên con rể tương lai đến thăm mà bị từ chối, người ngoài không biết lại tưởng ba mẹ không hài lòng với anh ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận