Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 536:

Chương 536:Chương 536:
Chương 536:
Nhưng mà, so với sự ngại ngùng của Lâm Tịch, Thẩm Tuệ bên kia lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều.
"Hừ! Thằng nhóc, đừng khoe khoang trước mặt mẹ, mẹ con sóng to gió lớn nào chưa thấy qua, nói thật cho con biết, mấy trò con chơi bây giờ, mẹ và ba con đã chơi hết từ lâu rồi."
Hừ, chuyện ân ái này, bà Thẩm đây là có quyền lên tiếng tuyệt đối, dù sao loại chuyện này năm đó bà ấy cũng làm không ít.
Lục Ly Bạch nhíu mày nhìn Lâm Tịch.
Thẩm Tuệ còn nói thêm: "Nhưng mà, Lục Ly Bạch, dạo này con càng ngày càng phô trương, yêu đương mà làm như mình giỏi lắm, thật là, coi chừng vui quá hóa buồn!"
Lục Ly Bạch vừa nghe lời này liên không vui: 'Mẹ à, mẹ gọi điện thoại có chuyện gì, không lẽ chỉ để nguyền rủa con?"
Thẩm Tuệ không chút khách khí mắng: "Cút! Ai nguyền rủa con chứ."
"Mẹ gọi điện có thể làm gì nữa, hôm nay đến nhà Lâm Tịch, mọi chuyện thuận lợi chứ? Ba mẹ cô bé ấy có ấn tượng thế nào về con?"
Lâm Tịch suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy mình không nên ở đây nghe, nhưng cô vừa thử giãy giụa một chút liền bị Lục Ly Bạch giữ chặt.
Cô chỉ chỉ hướng phòng ngủ, ý là mình tránh mặt một chút.
Lục Ly Bạch lại lắc đầu, ý bảo cô không sao.
"Tất nhiên là thuận lợi rồi, ba mẹ cô ấy rất hài lòng về con, còn nói muốn con thường xuyên đến nhà ăn cơm nữa.
Thẩm Tuệ vừa nghe lời này cũng yên tâm, nói: "Vậy là tốt rồi." "Đúng rồi, những món đồ con mang tới họ có thích không? Thực ra mẹ không nên nghe con, những món mẹ chuẩn bị lẽ ra con nên mang hết đi, chứ như vậy thì hơi ít, lân đầu tiên con đến nhà người ta mà có vẻ không lịch sự lắm..."
Lục Ly Bạch nghe nói như thế thì vội vàng giải thích rằng ba mẹ Lâm rất hài lòng với những món đồ ấy, sau một hồi giải thích, cuối cùng mẹ anh mới không nhắc lại chuyện này nữa.
Lâm Tịch ở bên cạnh nghe thấy vậy cảm thấy ấm lòng, đến lúc này cô mới hiểu được lý do tại sao Lục Ly Bạch cứ khăng khăng muốn cô ở lại.
Nói cho cùng, anh vẫn là sợ rằng những gì anh nói trước đây cô chưa hoàn toàn tin tưởng, nên anh muốn cô nghe tận tai thái độ của ba mẹ anh, để cô yên tâm hơn.
Hai mẹ con Thẩm Tuệ và Lục Ly Bạch lại tán gẫu vài câu ở trong điện thoại.
Cuối cùng, trước khi cúp điện thoại, Thẩm Tuệ lại đột nhiên nói: "Đúng rồi, con cũng hỏi xem Lâm Tịch có muốn đến nhà chúng ta chơi không. Mẹ và ba con hôm nay vừa nhắc đến chuyện này."
Lục Ly Bạch dường như sợ Lâm Tịch suy nghĩ nhiều, lập tức trả lời: "Mẹ, lúc trước con đã nói rôi mà, mấy năm gần đây con và Lâm Tịch vẫn ưu tiên cho sự nghiệp, sẽ không kết hôn sớm đâu, không cần phải vội gặp mặt gia đình."
Thẩm Tuệ lại không cho là đúng: "Con làm gì mà căng thẳng thế, khi nào kết hôn thì tự các con quyết định, mẹ và bố con sẽ không thúc giục đâu."
Lục Ly Bạch hỏi: "Vậy mẹ muốn gì?"
Thẩm Tuệ nói: "Mẹ và bố con nghĩ rằng, này nhé, ba mẹ Lâm Tịch đã mời con đến nhà họ, chúng ta nên đáp lễ là điều bình thường thôi, đây là phép lịch sự cơ bản, hiểu không?"
Lục Ly Bạch quả thật không nghĩ tới những điều này, anh nhìn Lâm Tịch với vẻ áy náy, biết thế đã không nói với ba mẹ việc mình sẽ đến nhà Lâm Tịch.
Anh nghĩ một lúc, rồi thử biện bạch: "Thực ra là em trai của Lâm Tịch mời con đến."
Vậy nên, anh không có em trai, không cần đáp lễ đúng không?
Thẩm Tuệ tức giận nói: "Là ngốc thật hay là giả ngốc đấy, em trai Lâm Tịch mới có năm sáu tuổi, nếu không có sự đồng ý của ba mẹ, thì làm sao nó mời con đến nhà?”
Lục Ly Bạch nghẹn họng, nhất thời không biết phải nói thế nào.
Thẩm Tuệ cũng không quản anh, tiếp tục nói: "Vừa vặn lễ mừng năm mới, chú hai và chú ba của con cùng gia đình cũng đến, mẹ nghĩ nhân dịp này giới thiệu Lâm Tịch với mọi người luôn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận