Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 229:

Chương 229:Chương 229:
Chương 229:
Mấy người cười cười nói nói đi tới cửa khách sạn, xe do tổ tiết mục sắp xếp đã chờ ở chỗ này, sau khi mọi người lên xe, xe xuất phát chạy tới nơi ghi hình.
Sau khi xe chạy hơn một giờ, cuối cùng cũng dừng lại ở trước cổng một tòa thành cổ, là thắng cảnh du lịch ở đây.
Sau khi mọi người xuống xe, dựa theo chỉ thị của nhân viên công tác, bọn họ đứng trước cổng thành, nhân viên của tổ đạo diễn bắt đầu công bố nhiệm vụ hôm nay cho mọi người.
Tổ đạo diễn: "Hôm nay địa điểm mọi người hoàn thành nhiệm vụ chính là toà thành thần bí phía sau này, chúng tôi nhận được lời cầu cứu, một cô gái và bạn trai bị bắt cóc khi đi du lịch, mà nhiệm vụ của mọi người chính là lẻn vào tòa thành cổ này giải cứu con tin!" Giang Hoa: "Trong toà thành cổ có gì, kẻ bắt cóc là ai?"
Tổ đạo diễn: "Đây là bí mật, cân mọi người đi vào tự tìm đáp án."
Giang Hoa lại hỏi: "Vậy đây là chiến đấu như thế nào, chiến đấu đoàn thể, hay là chiếu đấu cá nhân?”
Tổ đạo diễn trả lời: 'Hôm nay là chiến đấu cá nhân, cho phép có thể liên minh, nhưng người thắng cuối cùng chỉ có một, sẽ giành được phân thưởng lớn cuối cùng!"
Trình Giản lại truy hỏi: "Vậy quy tắc là gì, tính như thế nào là kết thúc?"
Tổ đạo diễn lại thân bí trả lời: "Chuyện này cần mọi người tự mình tiến vào tìm kiếm manh mối để phá giải, đợi lát nữa sẽ có người bịt mắt đưa mỗi người đến vị trí khác nhau, một khi nhiệm vụ giải cứu bắt đầu, cửa thành sẽ được phong tỏa, khi nào ra ngoài toàn bộ đều dựa vào năng lực của mọi người."
"Nhắc nhở hữu nghị, trong toà thành cổ này có tổ chức áo đen thần bí, những người giải cứu xin chú ý tránh đi, sau khi bị bắt sẽ trực tiếp bị nhốt vào phòng tối nhỏ, sống chết không rõ!"
Mọi người: ”...'
Cố làm ra vẻ huyên bí! Nói nửa ngày mà một chút manh mối hữu dụng cũng không có.
Sau khi công bố xong nhiệm vụ, tổ đạo diễn cho người tiến lên bịt mắt khách mời, sau đó, mọi người được dẫn vào thành cổ phía sau theo thứ tự.
ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
Trước mắt Lâm Tịch tối đen như mực, trước mặt có một nhân viên công tác dẫn cô đi về phía trước, thỉnh thoảng còn nhắc nhở cô chú ý bậc thang và ngưỡng cửa dưới chân.
Cứ đi như vậy không biết bao lâu, người phía trước cuối cùng cũng dừng lại, sau đó để cho Lâm Tịch tháo bịt mắt xuống.
Bọn họ không biết là đang dừng ở trong con ngõ nhỏ nào, cô duỗi cổ nhìn ra bên ngoài, vậy mà bên ngoài lại là một đường phố cổ kính, chỉ là đáng tiếc trên đường không có người, nếu không đợi lát nữa cô có thể hỏi đường.
Anh quay phim bên cạnh đưa cho Lâm Tịch một tấm bản đồ, nói: "Cô cần dựa theo chỉ thị trên bản đồ tìm manh mối, sau đó đi hoàn thành nhiệm vụ."
Lâm Tịch vừa nghe đến bản đồ, lông mày lập tức nhíu lại theo bản năng, khả năng cao cô xem không hiểu thứ đồ chơi này.
Quả nhiên, vừa câm lên nhìn, hoàn toàn không có đầu mối.
Lâm Tịch tiếp thu sự dạy bảo của Thẩm Nhân Nhân, cô quyết định phải nghiên cứu rõ ràng trước mới bắt đầu hành động, nếu không chỉ là lãng phí thể lực.
Vì thế, cô câm bản đồ nghiên cứu tại chỗ.
Một phút, hai phút, ba phút... Mười phút sau, cô vẫn không có động tĩnh gì.
Anh quay phim bên cạnh đứng ngồi không yên, nói: "Cô Lâm, rốt cuộc cô xem có hiểu không?”
Lâm Tịch thành thật lắc đầu: "Nó đánh dấu dựa theo "Đông Tây Nam Bắc", nhưng tôi chỉ phân biệt được trước sau trái phải."
Lúc này, Lâm Tịch cuối cùng cũng hiểu được tâm trạng của Thẩm Nhân Nhân, thật sự không phải là do các cô không muốn nghiên cứu rõ ràng, là chính cái bản đồ rách nát này căn bản không thể nào nghiên cứu nổi.
Anh quay phim đề nghị: "Nếu không, cô Lâm đi ra ngoài trước, chúng ta cũng không thể cứ đứng yên trong ngõ này được. Khiến cho tư liệu thực tế anh ta quay được giống như đang bất động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận