Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 105:

Chương 105:Chương 105:
Chương 105:
Lâm Tịch nhìn trời không nói gì, chỉ có thể tiếp tục nói: "Bọn họ nói, tôi chỉ có thể xin anh giúp đỡ thôi."
Lục Ly Bạch trâm mặc một lát, khẽ 'ừ một tiếng: "HIện tại phía trước cô có cái gì?
Lâm Tịch nhìn vê phía trước: “Đường.'
Lục Ly Bạch dừng một chút: "Phía sau thì sao?”
Lâm Tịch xoay người nhìn lại: "Vẫn là đường.
Lục Ly Bạch theo bản năng đỡ trán: "Vậy ngoại trừ đường, còn có cái gì nữa?"
Lâm Tịch lần này chần chờ một chút, giống như đang nghiêm túc quan sát: "Còn có... cây cối."
Lục Ly Bạch: ”...' Người quay phim và các nhân viên tổ công tác chứng kiến toàn bộ quá trình suýt chút nữa đã cười thành tiếng, Lục Ly Bạch không nói gì, Lâm Tịch vô tội, hai người còn nói chuyện với nhau kiểu râu ông này chắp cằm bà kia, nếu không tình huống hiện tại không thích hợp, bọn họ chắc chắn đã cười ra tiếng.
Sau khi trải qua một đối thoại không có hiệu quả, Lục Ly Bạch thành công hỏi được trọng điểm, nếu như anh đoán không sai, Lâm Tịch hẳn là một kẻ mù đường.
Vậy dưới tình huống này, chắc chắn để Lâm Tịch đến tìm anh là không thích hợp, nếu không ai cũng không thể cam đoan rằng cô có thể càng chạy càng xa hay không.
Vì thế, anh lại kiên nhẫn hỏi thêm một lân, đại khái nắm được một số thông tin đặc trưng của những toà nhà xung quanh Lâm Tịch, căn cứ vào bản đồ mà tổ tiết mục cung cấp trong tay, đại khái anh đã đoán ra vị trí của cô ở đâu.
"Cô cứ chờ tại chỗ, đừng chạy lung tung, tôi đi tìm cô. Lục Ly Bạch nói.
Lâm Tịch đương nhiên không có ý kiến, sau khi cúp điện thoại, ngoan ngoãn tìm vị trí dễ thấy để đứng, sợ khi Lục Ly Bạch tới sẽ không nhìn thấy cô.
Nhưng mà, cô đứng ở vị trí dễ thấy như vậy, không chờ được Lục Ly Bạch, mà lại thu hút sự chú ý của các bác trai bác gái ở con phố đối diện.
"Cô gái nhỏ à, mấy đứa đang làm gì vậy?
Lâm Tịch nghe thấy tiếng động theo bản năng quay đầu nhìn qua, lúc này mới chú ý tới đối diện con phố kia có một cửa hàng tạp hóa, có mấy bác trai bác gái, đang ngồi trước cửa tò mò nhìn về phía cô.
"Mọi người đây là đang quay phim truyền hình sao, sao cháu cứ đứng bất động ở chỗ đó thế?" Bác trai vừa mới gọi cô hỏi thêm một câu.
Lâm Tịch sửng sốt, cũng hắng giọng đáp lại: Bác à, chúng cháu đây không phải đang quay phim truyên hình, chỉ là một chương trình truyền hình thôi?"
Bác trai 'A'` một tiếng, lại hỏi: "Chương trình gì thế, sẽ phát sóng ở trên TV sao?”
Lâm Tịch thấy ông cụ tán gẫu rất hăng hái, nhất thời sợ không dừng lại được, cô suy nghĩ một chút, để cho nhân viên công tác ở đây chờ Lục Ly Bạch, tự mình đi qua tán gẫu cùng ông cụ, nếu không cứ hắng giọng nói như vậy thì quá mệt mỏi.
Chờ đến khi Lục Ly Bạch tìm tới, đã nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, Lâm Tịch cùng một nhóm bác trai bác gái ngồi chung một chỗ, vừa nói vừa cười, trong tay còn cầm một nắm hạt dưa, thỉnh thoảng cắn một cái. 'Lâm Tịch!" Lục Ly Bạch cách một con đường, hướng về phía đối diện gọi một tiếng.
Anh luôn luôn không ứng phó được loại tình huống này, cho nên cũng không có kinh nghiệm.
Lâm Tịch nghe có người gọi mình, quay đầu nhìn lại thì thấy Lục Ly Bạch tìm tới.
Chỉ thấy anh đội mũ, mang khẩu trang che chắn, chắc là sợ trên đường đi bị người khác nhận ra đi.
Dù sao, nhân viên công tác của nhóm bọn họ ngoại trừ một anh trai quay phim đi theo Lục Ly Bạch ra bên ngoài, những người khác đều đi theo Lâm Tịch bên này, cho nên, nếu như Lục Ly Bạch bị người nhận ra thì đoán chừng sẽ rất phiền toái.
Nhưng tình huống lúc đó là, tất cả mọi người đều cho rằng Lâm Tịch khẳng định rất nhanh có thể trở về, ai cũng không ngờ tới cô có thể đi lạc, cô
còn muốn để Lục Ly Bạch tới tìm cô. "Bác trai bác gái, người cháu chờ tới
rồi, cháu đi trước đây." Lâm Tịch nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận