Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 528:

Chương 528:Chương 528:
Chương 528:
Nhưng mà, thái độ của bọn họ lại khác thường, khiêm tốn trải qua thế giới hai người.
Không chỉ mai danh ẩn tích trên các nên tảng xã hội lớn, mà ngay cả các hoạt động lớn gần cuối năm cũng không có bóng dáng của hai người, quả thật đã khiến nhiều người bất ngờ.
Đương nhiên, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch cũng không phải hoàn toàn không có tin tức gì.
Dù sao sau khi công khai tình cảm, bọn họ cũng bớt đi không ít điều cố ky, thỉnh thoảng cũng giống các cặp đôi bình thường, tay trong tay dạo phố, xem phim, vì vậy, họ bị cư dân mạng chụp ảnh không ít lần, lân nào cũng lên hot search.
Chẳng qua là dùng lời của Lục Ly Bạch mà nói, sợ cái gì chứ, bọn họ quang minh chính đại yêu đương, cũng không phải yêu đương vụng trộm, thích chụp cứ chụp, có gì mà phải sợ.
Hai người đại diện là Nghiêm Thừa Kiệt và Tiên Tiến vốn còn muốn khuyên nhủ, nhưng thấy trên mạng không có ảnh hưởng tiêu cực gì, ngược lại thu hút không ít fan cặp đôi, nên cũng không quản nữa.
Nhưng so với Lục Ly Bạch không kiêng nể gì, Lâm Tịch ngược lại, sau vài lân lên hot search cô đã thu mình lại, không phải là cô sợ gì, chỉ là việc bị nhận ra ở nơi công cộng có chút phiền phức.
Bởi vậy, dạo thời gian gân đây, bọn họ cũng chỉ đi dạo dưới lầu tiêu thực vào buổi tối sau khi cơm nước xong.
Hôm nay, hai người ăn cơm tối xong, vừa đi tản bộ trở vê, mới vừa vào cửa nhà thì điện thoại di động của Lâm Tịch liền vang lên. Cô cầm điện thoại lên nhìn thì thấy là cậu bé Đông Đông gửi video tới, cô không nghĩ nhiều, tiện tay nhận cuộc gọi.
"Chị, chị ơi, chị ăn cơm chưa?”
Video vừa mở, mặt cậu bé hiện lên màn hình, giọng ríu rít truyền tới.
Lâm Tịch giơ di động lên, cười ha hả nhìn cậu bé trả lời: "Chị ăn rồi, Đông Đông ăn chưa?”
Lục Ly Bạch lúc này đã thay xong dép lê, anh lấy dép lê của Lâm Tịch từ tủ giày ra, ngồi xổm xuống muốn giúp cô thay, lại bị Lâm Tịch né tránh.
"Không cần, tự em làm được." Lâm Tịch nói.
Cậu bé bên kia tò mò hỏi: "Chị, chị đang nói chuyện với ai vậy?”
Lục Ly Bạch ghé sát vào ống kính: 'Đồng Đông, là anh.'
Nhìn thấy Lục Ly Bạch, cậu bé lập tức reo lên vui vẻ: "Anh rể, anh cũng ở đó à."
Nghe nói như thế, Lâm Tịch nhịn không được mà trợn trắng mắt.
Thẳng nhóc Đông Đông này, thật là làm cho cô rất là nhức đầu, cũng không biết Lục Ly Bạch rốt cuộc cho cậu bé ăn bùa mê thuốc lú gì, từ sau khi chơi Lego một ngày ở nhà Lục Ly Bạch, thằng bé này lập tức làm phản.
Mỗi lần gọi video đều nhất định phải đề cập đến Lục Ly Bạch, ngay từ đầu là gọi anh trai, đến anh Lục, nhưng từ khi hai người công bố tình cảm, chưa được mấy ngày, cậu bé đã đổi cách xưng hô thành anh rể.
Lâm Tịch vừa lúc đang nghĩ không biết để điện thoại ở đâu để thay giày, vừa hay đưa cho Lục Ly Bạch.
Lục Ly Bạch cũng không khách khí chút nào, nhận lấy điện thoại di động của Lâm Tịch, với tiếng gọi anh rể đó, anh cũng phải tranh thủ kết nối tình cảm với cậu bé này.
"Đông Đông, anh gửi cho em hình ảnh bộ Lego mấy hôm trước, em thấy thích không?” Lục Ly Bạch hỏi.
Cậu bé gật đầu lia lịa: "Thích, rất thích!"
Nhưng ngay sau đó như nhớ ra điều gì, cậu bé vội lắc đầu: "Anh rể, thật ra em cũng không thích lắm, anh đừng mua cho em, ba mẹ em nói không được nhận đồ của anh mãi, như thế không tốt."
Nghe nói như thế, Lục Ly Bạch ngây người, theo bản năng chính là nhìn về phía Lâm Tịch.
Ba mẹ Lâm không cho Đông Đông nhận quà của anh, có phải là họ không hài lòng với anh, người con rể tương lai này không?
Lâm Tịch lại cười và lắc đầu với anh, ý bảo không sao, ba mẹ cô thường không cho cô mua đồ cho Đông Đông, chủ yếu là sợ cô tiêu tiền bừa bãi.
Sau khi thay giày xong, Lâm Tịch lại nói chuyện với cậu bé thêm vài câu rồi đưa điện thoại cho Lục Ly Bạch, chuẩn bị vào phòng ngủ thay đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận