Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 136:

Chương 136:Chương 136:
Chương 136:
Lục Ly Bạch nói như không sao cả: "Yên tâm, con sẽ nhớ tìm một cô bạn gái biết giảng đạo lý." Không cần dõi
Thẩm Tuệ: "..."
Được rồi! Giỏi lắm!
Lần trước thì nói bà "đã có tuổi", lần này còn nói bà không giảng đạo lý, xem ra thằng con này là thật sự không thể giữ nữal
"Có chuyện thì nói, có rắm mau đánh, không có việc gì thì cúp!”
Lục Ly Bạch do dự một chút, hỏi: "Mẹ, Lâm Tịch cô ấy... quen biết hai người sao?"
Cha mẹ anh biết Lâm Tịch nhất định là không thể nghi ngờ, nếu không Thẩm phu nhân trước đó cũng sẽ không điểm danh để cho anh đến tham gia chương trình ghép CP với cô, cho nên, hiện tại vấn đề là... Thẩm Tuệ trả lời "Hẳn là không quen.
Lục Ly Bạch nhíu mày: "Nên?"
Thẩm Tuệ quay đầu nhìn về phía Lục Khải Văn: "Chính là duyên gặp mặt một lân, mẹ cảm thấy ngày đó cô ấy không nhận ra chúng ta, ông Lục, anh cảm thấy thế nào?"
Lục Khải Văn suy tư một chút, trả lời: "Anh cảm thấy, phản ứng của cô ấy là không nhận ra."
Vợ chồng Lục Khải Văn và Thẩm Tuệ tuy rằng không phải nhân vật của công chúng, nhưng dù sao Lục gia cũng là người giàu có ở thành phố B, cho nên, trên một số tạp chí thương mại hoặc là tiệc tối từ thiện đưa tin cũng có thể tìm được bóng dáng của bọn họ.
Thẩm Tuệ khó hiểu hỏi: "Sao vậy, Lâm Tịch biết con là con của chúng ta?
Không phải chứ, trước hết mặc kệ Lâm Tịch có nhận ra bà và ông Lục hay không, chỉ nói chuyện Lục Ly Bạch là con của bọn họ, người biết cũng không nhiêu mà.
Lục Ly Bạch trâm mặc vài giây: "Không, cô ấy không biết."
Cái gọi là không ai hiểu con bằng mẹ, Thẩm phu nhân chỉ dừng vài giây, đại khái đã đoán được nguyên nhân.
"Con sẽ không cho rằng tất cả chuyện này đều là âm mưu của cô gái nhà người ta chứ, đầu tiên là lừa gạt mẹ, sau đó lại do mẹ buộc con đi tham gia chương trình tình yêu ghép CP với cô ấy, mục đích chính là tiếp cận con?"
"Con là đóng phim đến mức đầu óc choáng váng, hay là mẹ ruột con giống kẻ ngốc? Trong lòng con mẹ cứ không có đầu óc như vậy sao?"
Giọng điệu Lục Ly Bạch cũng không tốt lắm: "Chuyện trước kia của con mẹ cũng không phải không biết, lúc ấy mẹ cũng không nói rõ ràng, con nghĩ vậy cũng không gọi là kỳ lạ.
Thẩm Tuệ lần này im lặng, Lục Ly Bạch từ nhỏ đến lớn đã có một gương mặt đào hoa, hơn nữa còn gia thế của Lục gia, tự nhiên có không ít người bụng dạ khó lường tiếp cận anh, về sau xuất ngoại còn có thể khá hơn một chút, nhưng lần nữa anh về nước tiến vào giới giải trí, loại chuyện này càng là nhiều không đếm xuể, cũng trách không được anh sẽ suy nghĩ nhiều.
"Mẹ nghĩ lại xem, hai năm nay mẹ đã sắp xếp cho con bao nhiêu lần "tình cờ gặp gỡ, ai biết lân này mẹ lại đổi chiêu mới hay không.'
Lục Ly Bạch cũng lười châm chọc mẹ mình, không phải lúc ra ngoài liên hoan ngẫu nhiên gặp được con gái của Trương gia, thì là vội vã gọi anh vê nhà, sau đó trong nhà có cháu gái của Triệu gia tới cửa làm khách.
Có đôi khi anh cũng không rõ, anh hiện tại chỉ mới hai mươi bảy tuổi, cũng không phải ba mươi bảy, bốn mươi bảy tuổi, cũng không biết Thẩm phu nhân đang gấp cái gì!
Thẩm Tuệ có chút chột dạ: "Mẹ đây không phải thấy con lớn tuổi như vậy rồi, ngay cả bạn gái cũng chưa từng có một ai, mẹ... Hừ, thật sự là chữa lợn lành thành lợn què, không cảm kích thì thôi, lần sau mẹ sẽ mặc kệ con đó."
Lục Ly Bạch không để ý tới hành vi trả đũa của Thẩm phu nhân, cũng lười dây dưa trong chuyện này.
Nhưng ngay khi anh chuẩn bị kết thúc cuộc trò chuyện này, đột nhiên nhớ tới một vấn đề.
"Mẹ, nếu như cha mẹ không quen Lâm Tịch, vậy lúc ấy tại sao phải kiên trì muốn con tới tham gia chương trình tình yêu này?”
Thẩm Tuệ dừng lại, trả lời: 'Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là lúc ấy cảm thấy hai người có thể hơi giống nhau mà thôi.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận